Lộn mà cười được cũng hay
Lộn mà vui được cũng may cho đời
Chỉ lo lộn đất thành trời
Lộn mưa thành nắng lộn ngày thành đêm
Lộn thường đi cặp với quên
Kèm theo lú lẫn khoe duyên phận già
Ai đến tuổi già mà không quên cái này, lộn cái kia, lầm cái nọ? Vị nào về già mà vẫn còn tinh tường, nhanh nhẹn, chính xác tôi xin bái sư, phục sát đất. Riêng tôi mới hơn bảy bó mà việc gì cũng lộn tới lộn lui, điều gì cũng mập mờ nhớ trước quên sau, làm gì cũng sai lên trật xuống.
Kể ra mà thấy xấu hổ. Có hôm ăn cơm rồi tưởng chưa ăn. Kính đeo trên mắt còn đi tìm kính. Uống thuốc rồi còn uống thêm lần nữa hoặc uống lộn thuốc. Có cuộc hẹn làm gì đó là rất thường bị trễ vì lộn hay quên giờ hẹn. Đi chợ nếu không ghi món đồ cần mua ra giấy là chắc chắn mới nửa đường đến chợ đã không nhớ phải mua thứ gì. Xe đẩy của người ta mà cứ ngỡ của mình, bỏ hàng vào rồi đẩy đi tỉnh ruội. Mua xong có khi lại quên không để món đồ vào xe hay giỏ để đem về. Về đến nhà mới biết thì thôi đành "gửi gió cho mây ngàn bay" chớ sao.
Con dặn ở nhà đặt hộ nồi cơm điện lại đinh ninh hôm nay được con cho đi ăn cơm tiệm. Đặt nồi trên bếp luộc mấy củ khoai lang, đã lấy dây thun cột ngón tay để nhớ thăm chừng khoai chín hầu tắt bếp. Vậy mà y như rằng mười lần hết sáu, mải lơ đãng dán mắt vào cái phôn hay làm gì đó quên bẵng đi. Đến khi ngửi thấy mùi khét um và khói bốc mù mịt mới tá hoả! Làm vườn tưới cây bằng vòi nước để nước chảy lênh láng cả buổi mà tưởng đã khoá vòi nước rồi. Có vài đứa cháu mà cứ gọi lộn tên đứa này thành đứa kia hoặc nghĩ mãi không ra tên chúng nó. Lái xe ra khỏi nhà một đoạn lại phải quay về xem cửa garage hay cửa nhà đã đóng thật chưa. Đi một đoạn khá xa lại ngờ ngợ không nhớ lúc nãy có đang nấu nướng cái gì trên bếp không.
Trên xa lộ thì chuyên môn lộn ngõ ra (exit) hoặc đi qua rồi mà không biết. Bởi thế "mua đường" quá nhiều (buy sugar too much!) là chuyện thường xuyên. Có lần đậu xe ở khu mua sắm, lúc trở ra bấm remote control hoài mà cửa xe không mở, lo lắng tưởng xe hết bình điện, một lúc mới biết là xe người ta, nhìn giống y xe mình. Có lần - hồi còn xài chìa khoá để mở cửa và đề máy xe - mở cửa vào được trong xe rồi nhưng không đề máy được, lại thấy ngào ngạt mùi nước hoa đàn bà. Giật mình ngó kỹ hoá ra không phải xe mình. Xe mình đâu được sạch sẽ thơm tho như vậy. Hết hồn, chui ra lẹ! Cứ sợ nữ chủ nhân duyên dáng nào đó trông thấy kêu cảnh sát còng tay thì khó mà biện bạch! (Chắc chủ nhân quên không khoá cửa xe - dám giống mình!).
Rồi lại có lần trả tiền ở quầy tính tiền, đưa cho cô thâu ngân viên tờ giấy bạc một đồng mà cứ nghĩ là một trăm. Chờ mãi không thấy người đẹp thối lại tiền mà cứ lom lom ngó mình như đang đợi đưa thêm tiền. Bèn lên tiếng hỏi mới sượng sùng hiểu ra lẽ. Quê quá, lắp bắp, "so-ri tui lộn" thôi chớ biết sao giờ, hic hic.
Còn nhiều cái quên, lộn và lầm lắm kể ra mà mắc cỡ. Đúng là già hay lộn, lão hay quên, mắt mũi kèm nhèm đầu óc lú lẫn để đâu đâu. Bởi vậy cám cảnh mà “lộn xộn” ra bài vè sau đây.
Trên đời ai lộn bằng tôi
Tuổi tuy mới lão lộn thôi lộn hoài
Lộn liên lỉ lộn dài dài
Lộn mà mắc cỡ, bù đài đậy che
Lộn nhà lộn tiệm lộn xe
Lộn đường lộn chợ lộn ghe lộn tàu
Lộn thang máy lộn phòng lầu
Lộn quần lộn áo lộn câu thưa trình
Đồ người lộn tưởng đồ mình
Cháu người ta ngỡ cháu mình cầm tay
Kính đeo trên mắt sờ đây!
Sao còn đi kiếm kính rày nằm đâu?
Nhà nghèo rớt lộn nhà giàu
Phận đơn áo rách ngỡ màu quan to
Tiền quèn túi lép vài đô
Xỉa ra oai lắm phán bừa, một trăm
May mà chưa lộn phu nhân!
....
11/2024
QD