Còn trong tâm khảm















Mới ngày nào hoạ mi hót bên song 

Nắng vàng mây trắng nước xanh trong

Phút giây gió táp mưa sa giập 

Trời thoắt âm u đất tối sầm


Mới ngày nào em anh ở cạnh nhau

Mà nay cách biệt âm dương sầu

Làm sao quên được người tay gối

Đầu ấp trông trăng chếch mái lầu 


Em ra đi một sáng mù sương

Ngỡ ngàng đau xót lệ đằm vương

Đêm ngày vật vã anh thương nhớ

Bạc tóc chưa quen ngộ vô thường


Chỉ còn ký ức mãi đong đưa

Trau ngà chuốt ngọc ngỡ như chưa

Như mơ như tỉnh như mường tượng

Vẫn dáng vẫn người vẫn sớm khuya


Thấy ai cũng tưởng bóng hình em

Nhớ buổi chiều xưa trên lối quen

Hai đứa bên nhau đi dạo bộ

Tâm đầu ý hợp chuyện lương duyên


Nhớ ngón tay thon xinh bút nghiêng

Chữ em mềm mại nét nhanh êm

Đường kim mũi chỉ, thêu, may, vẽ

Vuông tranh tố nữ sắc in nền


Nhớ giọng em ca rất trẻ con

Tiếng ngân thánh thót càng trong hơn

Cả khuôn mặt em nhìn cũng vậy

Ai trông đâu bảo đôi mươi tròn


Nhớ bữa cơm nghèo thuở chân nâng

Đông, hè no đói vẫn bình tâm

Chung lưng vun đắp gia đình nhỏ

Hoà thuận yêu thương nghĩa vợ chồng


Nhớ vòng tay ấm em nâng niu

Ẵm con thơ dại quý thương chiều

Bé ngoan say ngủ đầy hoa mộng

Nhẹ bước tin đời ngát hương yêu


Nhớ những âu lo tìm thuốc thang

Trán anh nóng hổi miệng khô khan

Cháo hoa súp cảm em lo lắng

Săn sóc cận kề chốc hỏi han


Nhớ bao công khó của làm ra

Hao tâm tổn sức tháng ngày qua

Chắt chiu dành dụm cho con cháu

Giúp bao thân quyến chẳng nề hà


Nhớ có đôi lần em giận anh

Gương nga ủ dột không nói năng

Nhưng chỉ chút thôi lại vui vẻ

Khoé xuân tươi tỉnh lệ khô nhanh


Nhớ lúc cùng nhau đứng soi gương

Đếm lằn da xếp đốm tàn nhang

Em thường so sánh ai già, trẻ?

Ẩn dấu đâu ngờ nét yểu tang


Nhớ nhiều nhớ lắm nhớ khôn nguôi

Bao nhiêu kỷ niệm ắp trong đời

Của hai chúng ta anh vẫn giữ

Cùng bao di vật sẵn bên người


Bây giờ em đã hết còn đây

Bây giờ em đã chín tầng mây

Đêm đêm anh thắp hương chiêu niệm

Khấn nguyện linh hồn em có hay?


Buồn lắm giờ anh chỉ một mình

Ban ngày thui thủi tối nằm không

Ôm chăn ngợ ấm mềm vai tóc

Vuốt nệm mơ tròn thon vóc lưng


Tiếng đàn tiếng hát thoắt chìm xa

Môi cười miệng nói bỗng phôi pha

Còn chăng nỗi nhớ trong tâm khảm

Dòng lệ thương yêu mãi nhạt nhoà


6/2024

QD

No comments:

Post a Comment