Nhìn bé thơ ngây cặp đến trường
Trong tôi bao nỗi niềm vấn vương
Nhớ thời mẫu giáo xa xưa quá
Hồi hộp bâng khuâng lẫn ngỡ ngàng
Trẻ con nào đã hiểu gì đâu
Ăn chơi đùa nghịch biết chi sầu
Một hôm mẹ bảo mai đi học
Bất chợt trong lòng rất lo âu
Đi học chắc là chẳng được vui
Tự dưng phải đến chỗ đông người
Tự dưng không khí thành nghiêm trọng
Chân bước đi tâm trạng rối bời
Trường lớp vô tình chẳng chút quen
Mẹ còn ngoài cửa mới tạm yên
Ồn ào đứa khóc đứa lui bước
Dỗ dành khuyên nhủ doạ van lơn
Lần đầu thấy chữ A, Bê, Xê
Bảng đen phấn trắng lạnh lùng kia
Ngọng nghịu đọc theo giọng cô giáo
Âm điệu rụt rè mắt sũng hoe
Bút chì giấy trắng ngượng cầm tay
Nét cong nét thẳng nét không ngay
Tô màu quả trứng và con cá
Nguệch ngoạc chưa rồi còn loay hoay
Một giờ đằng đẵng như thiên thu
Tan học ngoài hiên mẹ sẵn chờ
Giỏi quá con ngoan không khóc nữa
Đường về hoa bướm dệt ươm mơ
Đường đời mưa nắng trải gian lao
Bạc trắng phong sương tự lúc nào
Bao mốc thăng trầm in tâm trí
Tiếng lòng mẫu giáo vọng xôn xao
9/2025