Friday, September 27, 2013

Trời Đất Chuyển Mình Thu

Sáng nay ra vườn
Se se da thịt

Cây ngọc lan hoa vẫn nở
Những búp thon ngà vẫn e ấp mọng
Hương đưa dìu dịu gió ban mai
Có vài phiến lá chớm ngả màu
Như để tiệp với những chùm hồng mềm ưng ửng
Nửa phơn phớt xanh nửa vàng cam lấm chấm
Đong đưa nặng trĩu đầy cành
Cạnh thân lựu còn sót loe hoe vài trái
Vỏ màu đỏ nâu và lá cũng héo hon
Rụng rơi tròn một góc sân

Tiếng nhạn trên cao chợt khoan chợt nhặt
Vẳng vào tầng không lờ lững vạt mây trôi

Bên hiên hàng xóm em bé theo mẹ đến trường
Tấm khăn len tím nhạt
Đôi giầy lông trắng tinh viền ấm cổ chân
Càng thêm ấm hai bàn tay âu yếm
Ẵm bé lên ghế, gài dây, đóng cửa
Tiếng máy êm hơn tiếng bánh xe lăn

Lững thững quay vào
Một bàn tay quen thuộc
Choàng cho chiếc áo khoác ngoài
Và một giọng nói cũng đã quá quen thuộc:

“Mặc thêm vào kẻo lạnh,
Đất trời đang chuyển mình Thu”

Quang Dương 

No comments:

Post a Comment