Sunday, May 13, 2012

Tuổi Trẻ Việt Nam Quét Sạch Bạo Quyền

Bạo lực lên ngôi ngất ngưởng ngồi
Quyền hành tung tác tội dân tôi
Cộng đảng gian manh lừa cướp nước
Sản sinh tội ác lẫn suy đồi
Bán cả biên thùy, rừng, biển, đảo
Nước non điêu đứng vật vờ trôi 
Hại đến bao đời con cháu nữa?
Dân Nam ta quét sạch cho rồi!



Tuổi thanh niên rõ cuộc trần ai
Trẻ gái trai cùng sát cánh vai
Việt tộc hiển danh con cháu Lạc
Nam sơn huy quốc tụ anh tài
Trừ cơn nghịch lỗ lai xâm phạm *
Gian tặc kinh tâm bất tái lai
Diệt tuyệt bạo quyền tiêu cộng đảng
Ác nhân Hán ngoại khiếp quy bài


* Mượn ý một câu thơ trong bài “Nam quốc sơn hà” của danh tướng Lý Thường Kiệt

Quang Dương  

Quét Nhà

Một nhát khua tay quét gậm bàn
Hai nhát quanh tường lớp bụi quang
Ba nhát giữa phòng nhà sạch sẽ
Tiện tay lau gọn lớp dầu loang


Quét hết nhà trong tới nhà ngoài
Quét từ sân trước đến sân sau
Quét luôn đường hẻm sang đường chái
Đẹp đẽ trong ngoài mới nghỉ tay


Ước gì quét tận sang bên kia
Quét lũ gian tham đám cẩu trề
Đứa bạo quyền ngu thằng độc đảng 
Bọn chóp bu hèn nhóm ác mê


Quê mẹ lâu ngày lỡ bụi dơ
Tang hoang từ thuở cộng lên cờ
Cướp đất đoạt nhà trơn trán bóng
Buôn người bán nước nhẵn mặt trơ


Giải phóng gì đâu, chỉ mượn tên
Mao, Lê chủ thuyết xích ba miền
Nhục thân Bắc bái ô tân sử
Vinh kiếp nô đầu xú vĩnh niên


Dân đói, dân nghèo, cứ khóc than
Dân đau, dân chết, đảng không màng
Tranh nhau nhảy nhót quen bàn độc
Múa mỏ khua mồm ngỡ đất hoang


Kiến nghị góp lời: Điếc, đánh, đe
Mít tinh yêu nước: Đạp, quăng, đè
Biểu tình phản kháng: Vây, gom nhốt
Khiếu kiện kêu nài: Máu bét be


Nấn ná qua nhiều chuỗi tháng năm
Toàn dân nước Việt đã không lầm
Kẻ gây tang tóc: Đây cộng sản
Quân cướp lâu dài: Hán ngoại xâm


Sự thể rõ rồi anh em ơi
Trào lưu dân chủ sóng lên rồi
Mâu thuẫn đảng, dân đà cực điểm
Lòng người như một nóng trào sôi


Đồng tâm hải ngoại với quê nhà
Người của người lòng quyết chẳng tha
Quét sạch tà quyền thay cộng đảng
Trùng tu xã tắc cứu sơn hà


Quang Dương

Giá Trị Thời Nay

Giá trị của bà: ngùn ngụn cao
Giá trị của ông: ngả nón chào
Giá trị của ai thì cũng thế
Giá trị chỉ tính ở hầu bao

Giá trị bây giờ quá đảo điên
Giá trị ngày nay chỉ có tiền
Giá trị không nằm trong nhân cách
Giá trị trong tay kẻ có quyền

Gớm quá! Nhà ông vênh váo nhỉ
Nghêng ngang xe “xịn” với đồ “din”
Khiếp thế! Bà chơi toàn hàng “khủng”
“Bin đinh” ngất nghểu, to tầy đình

Công tử con cưng đâu kém ai
Xế hộp “Fe-ri” chàng có hai
Tiểu thơ đỏng đảnh nào chịu lép
“Lam-bô” đời mới giựt le hoài

Một đêm trác táng hết ngàn đô
Thấm thía gì đâu, lẻ tẻ đồ
Cao hứng ta bay sang “Bang Cốc”
“Ma Cao”, “Thượng Hải” ta xem “sô”

Buồn buồn ra chơi vịnh Hạ Long
Bia ôm, tiên nữ ta thong dong
Thuyền hoa tiền “buộc” ta đem đốt
Bạc Liêu công tử sánh đâu hòng

Thằng em “tà lọt” rủi hơi ngu
Làm ăn không khéo đại hao xu
Xá gì chuyện nhỏ, “seo phôn” cái
Anh Ba, chị Bảy gấp bung dù

Bây giờ đã rõ mặt bất nhân
Buôn xương bán máu chết toàn dân
Của đâu chúng có mà phung phí?
Giang sơn, tổ quốc “mại” beo dần

Cướp được nước rồi chúng chơi cha
Dân tình oán thán chúng coi pha
Đua nhau vơ vét và tham nhũng
Giành nhau từng tấc đất, căn nhà

Biểu tình, kiến nghị chúng nào “ke”
Dân oan khiếu kiện chúng lờ phe
Công an, du đãng, dân phòng đợi
Bẻ tay, đạp mặt, nghiến răng đè

“Nè liệu hồn nghe mấy dân đen
Hó hé, tiêu ma cái mạng quèn
Chỉ trích, phê bình ông? Dám hả?
Vàng thoi ông liệng lỗ đầu nhen!

Việc làng, việc nước việc quan trên
Đảng ban quyền lực vững lâu bền
Giờ đây còn hỏi ai đầy tớ?
Ai chủ, ai thày, ai tốt đen?”

Miệng quan trôn trẻ hãi hùng chưa?
Xùy xoẹt vung rơi khiếp chẳng vừa
Cậy thế ỷ quyền trên ăn trốc
Phun ngang quẹt dọc bứa bừa bưa

Quân đội nhân dân cứ lặng thinh
Như vại như vôi lấp cổ bình
“Còn đảng còn ta” còn bổng lộc
Mặc non, mặc nước, mặc sinh linh

Sự thể quá rồi anh em ơi!
Đừng trông đừng ngóng hoặc kêu trời
Ngữ này không bạo chúng không sợ
Vùng lên hào khí Việt bao đời

Quang Dương