Wednesday, October 30, 2013

Dứt Điểm Cho Xong!

Như gốc cây dại để lâu không đốn
Rễ cành lan phá nát ngôi nhà
Hay khối u mưng độc đục ruỗng thịt da
Vì sự thờ ơ từ ngày mới chớm

Chế độ vô thần cộng sản có khác chi
Tàn hại như gốc cây hoang dại
Hung hiểm như khối u ác tính
Hủy hoại giang sơn nhà Nam
Tiêu tan giống nòi dân Việt

Chỉ vì sự ngây thơ quá đỗi
Chỉ vì lòng chân thật cả tin
Cái thuở ban đầu đau đớn ấy
Chăm cây độc mà mong trái ngọt
Ôm tử thần mà ngỡ phúc thần
Sáng mắt rồi đời lại tối tăm
Thân xương xẩu nhìn đâu toàn bánh vẽ

Giờ thì:
Bao nhiêu thủ đoạn đã lộ rõ
Bao nhiêu bằng chứng đã hiển nhiên
Bao nhiêu mặt nạ rơi rụng
Bao nhiêu tội ác phơi bày

Bọn chúng lúc nhúc như sâu bọ
Tham nhũng đục khoét mà còn phét lác
Chó nhẩy bàn độc, xỏ lá ba que
Cướp nước xong ủng oảng giành mồi
Mã tấu, lưỡi lê, AK vênh mặt
Côn đồ, băng đảng bã mía nghểnh hơi
Dân oan thấp cổ còn một tiếng: “Trời!”
Thằng Tàu rung đùi: “Định ngày Nam tiến”

Phải chăng:
Góp ý chẳng ăn thua, nước đổ đầu vịt
Kiến nghị chỉ mất công, đàn gảy tai trâu
Chửi mắng chúng đã lắm, mặt trơ trán bóng
Chẳng rụng sợi lông, có đứa nào nghe?
Biểu tình dẫu ôn hoà: đòn đau, tù tội
Mẹ sầu, con thảm, chồng uất, vợ căm
Gọi ra quốc tế sao quá mập mờ
Vài lời đồng tình vài thư quan ngại rồi rơi vào quên lãng

Cái cây độc hại làm hỏng căn nhà cớ gì còn nấn ná?
Khối u hung hiểm đe dọa tính mạng sao vẫn cứ chần chừ?
Không nên chờ đợi thêm tháng năm nào nữa
Cái cây rệu rã không thể lại tươi xanh
Khối u tấy độc nào đâu bỗng tự lành
Và thấy chăng con kên kên phương Bắc
Đang chuẩn bị cỗ bàn nuốt trọn miếng mồi Nam

Vậy thì:
Chính mình phải cứu lấy mình thôi
Mỗi người một tay
Cùng ý thức
Hiệp chung sức
Dù đau lắm, biết thế
Nhưng nhất định
Phải làm
Chặt một lần
Cắt một lần
Dứt điểm
Cho xong!


quangdương

Tuesday, October 22, 2013

Hoãn Tu Khoan Nhẫn

Đã tự nhủ rằng:

Đồng nghiệp lấn lướt không buồn,
Nhịn rồi

Chủ, thầy xử ép không oán,
Nhẫn rồi

Hàng xóm xấu tính không tức,
Xả rồi

Tiểu nhân ám hại chẳng thù,
Ngộ rồi

Đời bất như ý chẳng than,
Tu rồi

Chuyện người gác ngoài tai
Việc đời không ngó ngàng

Vậy mà:

Thấy cảnh dân oan ta thán,
Buồn lắm

Nhìn nỗi anh em khổ nạn,
Tức quá

Biết tin giặc cộng tham tàn,
Giận run

Rõ việc bạo quyền bán nước,
Sôi gan

Hiểu dã tâm Tàu xâm lược,
Tím ruột

Không giận sao được chuyện đời trái ngược
Đồ đáng liệng cống xum xoe lộng kiếng
Một cái thây ma cả đám hít hà
Mặt trâng mày tráo huyênh hoang nói láo
Kẻ ác hoành hành người thiện thiệt thân
Đứa ngu cầm trịch sơn hà nguy kịch

Còn tu sao nổi phải bỏ tu thôi
Nhẫn nhịn không khá nhịn nhục mãi à?
Tức giận phải rồi không giận mới lạ
Con giun đã quằn người nhũn hoài a?

Hoãn tu
Khoan nhẫn
Thôi ngộ
Ngừng xả

Xóa sạch cộng sản rồi tu
Dẹp tan bạo quyền rồi nhẫn
Chưa muộn


quangdương