Tuesday, August 22, 2017

Hồi xuân - Lão thán










Hồi xuân

Sáu hai tự thấy mình đâu già
Sáu tư nhìn lại trẻ thêm ra
Tóc vẫn đen tuyền da trắng tuyết
Môi son má phấn hồng mặn mà

Soi gương ai thế? À ra mình
Nức tiếng lâu rồi xưa đế kinh
Vương tôn công tử người qua lại
Quỵ luỵ bao phen hóng chút tình

Bây giờ sáu bó có sao đâu
Ra đường khối đứa vẫn mong cầu
Mà chẳng ai cầu thì cũng tốt
Đỡ phiền đỡ bực đỡ càu nhàu

Vì thế ai già mình chẳng già
Ai hoảng ai la mình không la
Mặc kệ thanh niên kêu bằng "bác"
Đâu "ke" sắp nhỏ bẩm rằng "bà"

Vui vẻ âu lo tự do mình
Già mà vui tính ấy già xinh
Lão mà lo nghĩ rằng lão dại
Sống cho hiện tại lợi thiệt tình

Thế thì thế nhé hãy an nhiên
Sáu bó bảy bó có chi phiền
Tám bó chín bó cứ phiên phiến
Đợi ngày chiếu bó là xong chuyện


Lão thán

Soi gương mới biết mình già
Sờ da mới biết da đà nhăn nheo
Sờ bắp mới biết bắp teo
Nắn gân mới biết gân đèo đuột khô

Bảy mươi năm thoắt đâu ngờ
Ngày nao son trẻ bây giờ lom khom
Trăng trên cao vẫn tươi tròn
Riêng ta chợt bỗng héo hon ngậm ngùi

Quang Dương (8/2017)

Saturday, August 12, 2017

Vẩn vơ vơ vẩn

Con le le lè xè ruộng bắp
Con vịt bầu lắt xắt bờ kênh
Nhà em thị xã Trà Vinh
Có vườn cây trái có kinh tưới màu
Cò bay thẳng cánh ruộng sâu
Đường đi rẽ một nhịp cầu bắc ngang...

Mời anh quá bộ ghé sang
Dừa tươi em... chặt!, vịt ngan em... tiềm!
*

Dừa Trà Vinh mềm cùi ngọt nước
Gái Trà Vinh mắt ướt long lanh
Thương anh em đâu ngại túp lều tranh
Phải duyên chồng vợ xin thuận thành lứa đôi
*

Anh về thưa với mẹ cha
Cưới em dễ lắm chỉ ba mâm trầu
Thêm đôi áo gối riềm châu
Đính ngọc long phụng bắc cầu vu quy
*

Anh thương em thì ráng thương cho trót
Đừng có thương phần đầu rồi bỏ sót phần đuôi
Ba đồng một chục cau tươi
Thương sao cho trọn kẻo người cười chê
*

Làm trai cho đáng nên câu
Phu thê nghĩa trọng tình sâu giữ lời...
Ai khoe nhan sắc mặc người
Anh đây chỉ nhớ... mắt miệng cười của em
*

Gió chiều thổi lá me bay
Nhớ xưa hai đứa cầm tay nhau về
Đêm nao má áp môi kề
Bây giờ hai nẻo đường quê không nhìn
Bảo rằng ai nỡ ép duyên
Mà đem trăng khuyết hoen viền gối thêu
Tình đây vẫn nhớ nhung yêu
Người ơi, sao vội sáng chiều thay tên?
*

Bắc thang lên hỏi ông trời
Yêu người ta có được lời hay chăng?
Sao con đôi mắt thâm quầng
Bao đêm thức trắng uổng công nhớ nàng
Tình bao giờ mới đầy trang
Duyên bao giờ mới phượng loan vui vầy?

8/2017
Quang Dương