Thursday, August 11, 2016

Khắc Khoải












Trời vẫn không có gió
Trời vắng cả làn mây
Cơn khát khô cành lá
Sỏi đá cũng hao gầy

Tôi nhớ những trận mưa
Ào ào giữa ban trưa
Mát cây mát cả đá
Mát mặt người năm xưa

Tôi nhớ những cơn gió
Xua tan nỗi nhọc nhằn
Giọt mồ hôi lấm tấm
Trán mẹ hiền khô nhanh

Tôi nhớ những gót chân
Rón rén đôi guốc cong
Và tiếng cười khúc khích
Lao xao dòng nước trong...

Tôi nhớ cuộc đổi đời
Long đong kiếp phận người
Há nguyên một thế kỷ
Khốc khô cả mặt trời!?

Sao mãi không nổi gió?
Sao mãi vẫn im mưa?
Khắc khoải trưa hè vắng
U trầm tiếng võng đưa

Quang Dương 8/2016

Những Hạt Mưa Bay












Những hạt mưa bay bay
Lơ lửng tự tầng mây
Thấm vào từng kẽ lá
Thấm tận hồn em đây

Giờ này anh ở đâu?
Phong sương áo bạc màu
Nhớ chiều nao ly biệt
Khóc nhau trời mưa ngâu

Em lạy trời đừng mưa
Có mưa cũng chỉ vừa
Ướt nhẹ hai vai áo
Nhắc nhở người tình xưa

Phương này vẫn có em
Sắt son lòng thuỷ chung
Chờ ngày anh trở lại
Giao bôi cuộc trùng phùng

Cho hết những chiều đông
Cô đơn se sắt lòng
Cho bõ những chờ đợi
Mưa chan hòa lệ trong

Quang Dương 8/2016