(Để tưởng nhớ về em, Bảo Châu Trần Thị Tuyết)
Tiếc mãi bạn đời nỗi tiếc thương
Bát cơm kỵ nhật khối sầu tuôn
Còn đâu ngon ngọt khi san sẻ
Chẳng nữa căn cơ lúc nhịn nhường
Giọng hát lời ca chìm thánh thót
Tiếng đàn nhịp phách bặt du dương
Tuổi già thui thủi giờ riêng bóng
Mơ lúc vai kề mặt đối gương
Hương hoa hoài niệm
Thoảng trong gió hoa cam mùi quen thuộc
Mỗi sớm mai man mác cõi lòng ta
Năm cánh tiên ôm ấp nhuỵ hiền hoà
Đàn ong bướm gần xa bay nhộn nhịp
Nhớ áo em đơn sơ màu tinh khiết
Nhớ tóc em mây trải nhẹ bềnh bồng
Nhớ nụ cười duyên dáng ngọc ngà xinh
Nhớ giọng hát thanh tao và trầm ấm
Khu vườn nhỏ xuân nào cây cũng rậm
Lá xum cành xuê mát mượt mà xanh
Công ai đây, biết không phải của anh
Khéo chăm bón vun trồng tươi rau trái
Da tố nữ gió sương mùa chẳng ngại
Gót hạnh đan nếm trải vạt vồng quen
Này cải xanh, bí đỏ, đậu, dưa, dền
Còn thêm nữa trĩu cành bao trái ngọt
Múi cam vắt tẩm hương tay ngà ngọc
Muỗng mật đường êm mát đậm đà môi
Nắng bừng lên hoà thêm vị trân đời
Ly hạnh phúc ngợp khơi vơi tình tự
Vẫn bên nhau dẫu là thân viễn xứ
Vẫn mặn nồng năm tháng chẳng rời xa
Đất quê người chăm chút lại nở hoa
Vườn trái ngọt rau ngon càng mướt lộc
Đời êm ả mong sẽ bền hạnh phúc
Tuổi xế chiều cầu mãi bước chung đôi
An phận hiền hoà xin chỉ thế thôi
Đôi đầu bạc răng long nhìn hoa nở
Khiêm tốn vậy nhưng trời sao vội nỡ
Anh mất em mà chẳng hiểu vì đâu
Nát ngọc tan vàng ngơ ngẩn ngàn sau
Nhanh hơn cả sao băng vừa vụt tắt
Bảy năm rồi vẫn nỗi lòng se sắt
Một mình anh héo hắt với mảnh vườn
Rau đậu hết rồi, cỏ dại mọc um
Riêng còn một cây cam dầm sương tuyết
Mỗi xuân về vẫn vươn chồi lộc biếc
An ủi anh năm tháng tủi cô đơn
Như hôm nay hoa lại ngát nồng hương
Cho cảm nghĩ em vẫn còn bên cạnh
Đường sỏi đá riêng anh sầu cô quạnh
Nhớ thương nhiều, ơi môi mắt người xưa
Vẫn còn về lãng đãng ở trong mơ
Bao kỷ niệm của một thời chăn gối
7/2021
Quang Dương
No comments:
Post a Comment