Wednesday, June 29, 2016

Thơ Nhớ Người (2)

Kỷ niệm lần giỗ năm thứ nhì của Em, Trần Thị Tuyết
 
Em có về gợi cho anh biết nhé
Anh vẫn chờ như thuở ấy hẹn hò
Ghế đá công viên hàng cây cùng đợi
Gió nhẹ mơn cành vài chiếc lá vàng đưa

Em có về nhủ cho anh biết nhé
Em biết không anh vẫn ngóng vẫn trông
Bàn thư viện chiều xưa vờn nắng nhẹ
Dáng ngoan hiền ngợ tiếng guốc thân quen

Em có về hay không anh vẫn đợi
Bao yêu thương luyến nhớ vẫn đong đầy
Tháng năm dài dù cách trở ngàn mây
Lòng son sắt dẫu thân tàn khô héo

Em không về anh vẫn còn ngồi đấy
Ru hồn vào những kỷ niệm thân thương
Mộng bên nhau xe đạp dắt tan trường
Tà áo trắng bay hoài trong tiềm thức

Anh vẫn chờ vẫn chẳng cần sự thật
Sự thật nào xóa bỏ được tình ta
Vẫn ngồi đây trong hương khói nhạt nhoà
Trên đồi vắng tha ma buồn lạnh lẽo
 
Em yêu ơi dù âm dương vạn nẻo
Dù xác thân đã vĩnh biệt ngàn đời
Tấm lòng anh xin nguyện với đất trời
Luôn ghi nhớ bóng hình em bất diệt

Hẹn kiếp sau? Không, cả muôn vạn kiếp!
Tay trong tay ta sẽ lại bên nhau
Đến bạc đầu? Không, sẽ chẳng bạc đâu!
Tóc xanh mãi vì tình không biến đổi

Gió lên rồi, hoàng hôn dần chợt tối
Có phải không trong gờn gợn vi vu
Đã về đây thăm thẳm tự nghìn thu
Lời âu yếm như thuở lồng trăng nước

Sưởi ấm lòng anh con đường phía trước
Vẫn có em cùng bước đó phải không?
Thân dẫu chìm tan sương khói mịt mùng
Lòng gắn bó vẫn còn trong muôn thuở

Quang Dương 6/2016

Thơ Nhớ Người (1)

Kỷ niệm ngày giỗ năm thứ nhì của Em, Trần Thị Tuyết

Đau lòng em phải ra đi
Để anh ở lại sầu bi tội tình
Đèn xanh lẻ bóng đơn quanh
Trời cao chẳng để chúng mình chung đôi
Vào ra đi đứng nằm ngồi
Dáng em anh vẫn bồi hồi chưa quên
Áo em anh áp liền bên
Tưởng như còn đó những đêm ngọc ngà
Vuốt tờ hoa thoảng mùi hoa
Ngỡ bên bút ngọc vẫn toà giáng hương
Ngồi đây vạn nhớ nghìn thương
Ôm trăng ghì nát đêm trường đợi ai
Mơ về tích cũ liêu trai
Thương người lẻ bóng hồn ai nhập thần

Quang Dương 6/2016

Tuesday, June 21, 2016

Hoa Giấy Ngày Xưa


Mùa này cây hoa giấy
Nở đỏ cả con đường
Nhớ ngày còn đi học
Áo tà bay vấn vương

Tâm hồn em trong sáng
Tâm tư anh thật thà
Hai cõi lòng mở ngỏ
E ấp còn thẹn hoa

Mắt trông rồi mắt đợi
Tay rụt lại tay dè
Dáng tiên vừa khuất ngõ
Ong bướm cười ngượng nghe

Nỗi niềm về lắng đọng
Trên trang giấy tỏ mờ
Bàn chân còn lóng ngóng
Theo bước người mộng mơ

Rồi còn theo nhau mãi
Chia ly cuộc đổi đời
Xa vào miền viễn xứ
Xa tận mấy trùng khơi

Mỗi mùa cây hoa giấy
Làm chứng cho cuộc tình
Nở hoa tường rực rỡ
Thấp thoáng vành nón xinh

Thấp thoáng những bóng hình
Lụa trắng mây trời trắng
Tiếng guốc khua hè vắng
Sóng mắt huyền lung linh

Em bây giờ còn nhớ
Hay em đã quên rồi?
Ngây thơ chùm hoa giấy
Theo anh mãi một đời

Theo anh khắp muôn nơi
Theo từng giây từng phút
Vào cả trong giấc ngủ
Hồn hoa cũng ngập trời

Người già tình không già
Người lâu tình vẫn mới
Đời dẫu không chung lối
Tình khó màu phai phôi

Tình xưa mộng không xưa
Duyên thưa lòng vẫn đợi
Người dẫu xa vời vợi
Thề cũ xin trọn lời


Quang Dương 6/2016

Saturday, June 11, 2016

Dân Cần Minh Bạch Không Cần Minh Râu

Biểu tình cá chết rần rần
Dân cần minh bạch không cần Minh râu
Minh râu đem quẳng xuống cầu
Nhét câu minh bạch vào đầu đảng ơi!
Đảng không giải thích tới nơi
Dân mà nổi giận tiêu đời đảng ma
Tại sao đảng ngại Formosa?
Tại sao đảng sợ thằng cha Tập Cận Bình?
Đảng có thấy rõ tình hình
Nước nhà đang thế chỉ mành treo chuông
Tây nguyên giặc bít cùng đường
Bùn nâu bô-xít hết phương ra vào
Tiền giang muối mặn phèn cao
Hậu giang nước hạn khô ao cạn đồng
Cửu Long giặc chặn con sông
Đầu nguồn xây đập án dòng thuỷ lưu
Hải Phòng tô giới giặc bao
Đà Nẵng tự trị dân nào được vô
Bình Dương phố chợ lô nhô
Đèn lồng đỏ, bảng chữ Nho giăng đầy
Biên giới phía Bắc giặc quây
Biển Đông tàu giặc bủa vây mịt mùng
Khắp nơi từ Bắc Nam Trung
Hán gian xâm lược chập chùng vào ra
Tại sao chúng chẳng sợ ta
Tại sao chúng vẫn tà tà ém quân?
Phải chăng đảng đã ăn phân (fund)
Phải chăng đảng đã đội quần Bắc Kinh?
Tại sao đảng chẳng theo dân
Tại sao đảng cứ lần khân khất, lờ?
Một câu giải thích dân chờ
Đảng phải minh bạch, không vờ được đâu
Cá chết hàng loạt đã lâu
Dân mà nổi giận Minh râu cũng chuồn
Dạy cho đảng hãy liệu phương
Bỏ ngay cộng sản tìm đường tự do
May ra dân sẽ tha cho
Đoái công chuộc tội dè lo cái thần hồn
Bằng mà cứ chịu lòn trôn
Tay sai Tàu cộng bán buôn nước nhà
Tội này dân ắt chẳng tha
Chết đi chịu tiếng xấu xa muôn đời
Biết khôn gấp rút nghe lời
Muốn dại ngồi đấy đợi hồi tử chung

Quang Dương (6/2016)

Wednesday, June 1, 2016

Bây Giờ Thế Nào Bạn Ơi?

Tôi nhớ những ngày tuổi son
Viên kẹo bọc đường ngọt ngon
Viên đậu phộng giòn bùi thơm
Viên phấn vẽ hình vui quá
Viên bi tròn xoe gì hơn

Tôi nhớ những ngày trẻ con
Cơm không với đường cũng ngon
Cơm nắm muối vừng bùi thơm
Cơm chiên tép moi tuyệt quá
Cơm nguội cá khô nào hơn

Tôi nhớ những ngày thật xa
Chân không vừa chạy vừa la
Tay không vừa múa vừa ca
Túi không mà không lo quá
Bạn không mới cần lo hơn

Tôi nhớ những ngày đã qua
Lòng người nhân ái bao la
Đời người no ấm hoan ca
Tin người mà không lo lắng
Xa người mới cần lo hơn

Tôi nhớ những ngày xa xôi
Những ngày hồng thắm đôi môi
Yêu người người cũng yêu tôi
Nụ cười bừng lên tia mắt
Miền Nam nắng ấm rạng ngời

Tôi nhớ những ngày... nhưng thôi
Những ngày xưa sống trong tôi
Những ngày nay đã qua rồi
Nhớ thêm chỉ thêm nước mắt
Rơi xuống thành dòng bạn ơi!

Bây giờ thế nào bạn ơi?
Rau cháo qua ngày cầm hơi
Thân tàn áo rách tả tơi
Con người còn thua đống đất
Từ khi thống nhất lâu rồi!

Bây giờ thế nào bạn ơi?
Đày tớ no đầy thảnh thơi
Chủ nhà lây lất ngụp ngoi
Chết ai đảng viên không chết
Từ khi Mác-Xít ra đời

Bây giờ thế nào bạn ơi?
Bánh vẽ nhân quyền cầm chơi
Tự do hạnh phúc phình hơi
Quốc hội giờ dân chủ lắm
Bầu sau, chức trước sẵn rồi

Bây giờ thế nào bạn ơi?
Độc chất lan tràn mọi nơi
Kinh hoàng cá chết nằm phơi
Biểu tình người dân lên tiếng
Dùi cui trấn áp liên hồi

Bây giờ rất buồn bạn ơi!
Quan quyền nhắm mắt sờ voi
Quân Tàu bố trí đầy nơi
Dân mình chỉ treo chuông sắp
Thành dân các chú Xi xồi

Vậy chờ chi nữa bạn ơi!
Hãy đứng lên đòi đi thôi
Đừng ngồi than khóc ỉ ôi
Một lòng cùng vung tay thét
Quyền dân tự quyết vang trời

Quang Dương