Vần Xưa Lưu Luyến 1
Có những vần thơ xưa
rất xưa
Quyện trong tiếng hát
lẫn câu đùa
Hồn quê man mác còn
lưu luyến
Hỏi đã quên..? Rằng,
thưa vẫn chưa
Những vần xưa lưu luyến
Cứ mãi ở trong tôi
Như mây chiều bàng bạc
Như gió quyến nương đồi
Khắc vào trong ký ức
Đậm sâu những bóng hình
Vẳng câu hò tiếng hát
Tươi mát buổi bình minh
Đâu giọng cười trong trẻo
Đâu nét mặt hân hoan
Lời dân ca mộc mạc
Tiếng chày khua nhịp nhàng
Bên nương ngô bãi sắn
Bên lúa chín vun bờ
Bên hoa thơm trái ngọt
Bên nong tằm thoi tơ
Ca dao thuở thanh bình
Tình ơi sao thương nhớ
Mâm cơm nóng quây quần
Miếng trầu têm thắm đượm
Môi má hồng xinh xinh
Mắt đa tình lúng liếng
Say hồn ai ngất ngây
Gieo vào thơ với nhạc
Gió mát đêm trăng đầy
Thả câu vần ướm ý
Kết duyên nối tơ hồng
Qua nhịp cầu nho nhỏ
Hai mái đầu soi chung
Chen ánh vàng lung linh
Quang Dương
Quang Dương
Vần Xưa Lưu Luyến 2
(Thân tặng anh Lê Minh Đức)
Bàng bạc trong tôi
những bóng hình
Những nàng thôn nữ
miệng cười xinh
Những chàng áo trắng lưng
dài lắm
Thả những lời thơ đượm
ý tình
Trời xanh mây trắng nắng vàng
Lửng lơ cánh nhạn ngân vang sáo diều
Hoa khoe tím đỏ mỹ miều
Em khoe áo mới yêu kiều thướt tha
Hoa xinh hoa đẹp mặc hoa
Em xinh em đẹp riêng ta say tình
Hoa xinh hoa đứng một mình
Em xinh cho đứng hai mình càng xinh
- Hỡi cô áo tím hoa cà
Cô đi đâu để người ta võ vàng?
- Nghiệp nhà canh cửi tằm tang
Tôi đang rối việc, võ vàng mặc ai
Lưng dài tốn vải dằng dai
Khéo giây chuyện một thành hai, thôi…, chào!
- Kìa cô phơn phớt yếm đào
Phất phơ nón lụa quai thao dải điều
Sang sông tôi bắc cầu kiều
Mời cô quá bộ bước yêu thỏa lòng
- Cầu sao chỉ một nhịp chùng?
Ngập ngừng nửa bước nhón chừng lại thôi
Người ta kén vợ chợ đông
Tôi đây kén vợ còn trông nhiều bề
Trông tông rồi lại trông nghề
Trông đi đức hạnh trông về nết duyên
Thấy cô má lúm đồng tiền
Mắt huyền môi thắm tôi liền thôi trông
Cau thơm quyện với trầu nồng
Phải duyên phải nợ phải lòng thì yêu
Xa quê nhớ có trăm chiều
Xa em nhớ đến vạn điều muôn đêm
Khăn em anh áp liền bên
Áo em anh trải nằm lên ấm mình
Ai cười thì cứ mặc tình
Người tôi yêu bóng tôi hình tôi thương
Song khuya gió lạnh canh trường
Đèn trăng giãi mối tơ vương lệ sầu
Trời mau đổ hạt mưa ngâu
Để cho ô thước bắc cầu đợi trông
Hỏi anh đi học trường xa
Mẹ cha có nhớ quà nhà có mong?
Mẹ cha nhớ thảo đôi dòng
Quà nhà chẳng nhớ não lòng nhớ em
Đêm qua mưa tạt xuyên rèm
Co ro gác lạnh môi thèm môi ai
Sách đèn khổ một đời trai
Công danh sự nghiệp phí hoài tuổi xuân
Người ta khéo ở khéo ăn
Khéo cười khéo nói khéo thành duyên tơ
Riêng tôi chậm lụt ngù ngờ
Tơ duyên trắc trở cậy nhờ mối mai
Cau bảy tôi sẵn bổ hai
Ai người quân tử đoái hoài xin dâng
Bao giờ mới gặp tình quân
Trao câu nguyện ước rượu hồng giao bôi?
Quang Dương