Hừm! Bực cả mình!
Người đâu thật vô duyên!
Lúc nào cũng tò tò theo đuôi!
Này, này! Nghe đây!
Ai quen đâu mà cười
Ai cười đâu mà làm quen
Ai khen đâu mà hát
Ai hát đâu mà mượn khen
Ai thèm nem đâu mà bóc lá
Ai nhìn cá đâu mà khoắng hồ
Ai rửa tô đâu mà lau chén
Ai ốm nghén đâu mà đưa dầu
Ai nhức đầu đâu mà bật nhạc
Ai đi lạc đâu mà chỉ đường
Ai trèo tường đâu mà đỡ ngã
Ai vội vã đâu mà lăng xăng
Ai ngắm trăng đâu mà vịnh nguyệt
Ai trượt tuyết đâu mà chìa tay
Ai ham cay đâu mà xắt ớt
Ai nói đớt đâu mà đỡ lời
Ai rỗi hơi đâu mà tán chuyện
Ai chưng diện đâu mà khen lao
Ai ướp chao đâu mà chặt vịt
Ai kho thịt đâu mà bưng nồi
Ai đồ xôi đâu mà đặt chõ
Ai quạt gió đâu mà mồi rơm
Ai thổi cơm đâu mà vo gạo
Ai quấy cháo đâu mà nhắc trào
Ai nướng hào đâu mà đợi nhậu
Ai giã đậu đâu mà tìm chày
Ai ngủ ngày đâu mà ru quạt
Ai đỗ đạt đâu mà chúc mừng
Ai vào rừng đâu mà vác củi
Ai hái bưởi đâu mà bắc thang
Ai trồng lang đâu mà vun luống
Ai xào muống đâu mà lặt rau
Ai nhai cau đâu mà xỉa thuốc
Ai cày cuốc đâu mà kéo bừa
Ai nạo dừa đâu mà gom vỏ
Ai mặt đỏ đâu mà mách kem
Ai nép rèm đâu mà ngấp nghé
Ai đẹp đẽ đâu mà ngẩn ngơ
Ai giả vờ đâu mà phấn khởi
Ai hồ hởi đâu mà đeo chân
Ai phân vân đâu mà hy vọng
Ai trông ngóng đâu mà chạy về
Ai thăm quê đâu mà chỉ lối
Ai hái ổi đâu mà vin cành
Ai ái khanh đâu mà ngự trẫm
Ai dọ dẫm đâu mà soi đèn
Ai dạy kèm đâu theo học
Ai mời mọc đâu mà xum xoe
Ai đỗ nghè đâu mà đe tổng
Ai mơ mộng đâu mà tặng thơ
Ai se tơ đâu mà ve vuốt
Ai mắt ướt đâu mà trao khăn
Ai tủi thân đâu mà săn đón
Ai thiếu nón đâu mà che đầu
Ai qua cầu đâu mà ngăn gió
Ai nghèo khó đâu mà tặng tiền
Ai làm duyên đâu mà ngắm vẽ
Ai bắt bẻ đâu mà giãi bày
Ai rửa tay đâu mà múc nước
Ai cầm lược đâu mà kê gương
Ai thăm vườn đâu mà quét lá
Ai sợ ngã đâu mà trải khăn
Ai bới măng đâu mà vạch trúc
Ai nóng bức đâu mà quạt hầu
Ai ăn trầu đâu mà mở tráp
Ai cổ khát đâu mà đưa ly
Ai học thi đâu mà nâng sách
Ai gõ phách đâu mà nhịp đàn
Ai phượng loan đâu mà song hỷ
Ai tri kỷ đâu mà tâm tình
Ai minh tinh đâu mà thần tượng
Ai nữ tướng đâu mà tháp tùng
Ai anh hùng đâu mà ngưỡng mộ
Ai ngồ ngộ đâu mà ngó dai
Ai chân dài đâu mà nghển cổ
Ai lót ổ đâu mà nệm nhồi
Ai dợm ngồi đâu mà mớm ghế
Ai sở thuế đâu mà nằn nì
Ai phạt quỳ đâu mà lạy lục
Ai cảm phục đâu mà đeo hoài
Đeo hoài... đeo hoài... đeo hoài...
Đúng là... cái mặt chai!
Người đâu thật vô duyên!
Đi đâu cũng tò tò theo đuôi!
Ơ!.. mà...
Sao hôm nay không thấy ra mặt đây thế nhỉ???
8/2023
Quang Dương