(Để thương nhớ mãi về em, người vợ hiền yêu quý cùng
chung lý tưởng, Trần Thị Tuyết)
Hôm nay ngày tiễn em
Về cõi trời hư không
Xác thân thành tro bụi
Tan theo ngọn lửa hồng
Tim anh đau xót xa
Nước mắt anh chan hòa
Âm dương mây mù lối
Cách biệt trong sát-na
Em nằm yên bất động
Thân bình thản ung dung
Lòng anh sôi lửa cháy
Quặn ngây ánh bập bùng
Anh nhớ em Tuyết ơi!
Từng giây phút không rời
Bóng hình trong tâm khảm
Theo anh suốt cuộc đời
Sao em đi quá vội
Chẳng nói lời từ ly
Không một câu vĩnh biệt
Dẫu sinh ký tử quy
Bốn mươi năm phải không?
Tình mình vẹn thủy chung
Anh đâu là em đó
Giờ xa cách muôn trùng
Hương linh em trên cao
Nương theo áng mây nào
Hay vào cơn gió thoảng
Cho anh nằm chiêm bao
Cho anh mộng thấy em
Mình về trên lối quen
Góc xưa lầu thư viện
Chia nhau những nỗi niềm
Trao nhau những ân tình
Trong suốt cuộc gian truân
Đường xưa vàng mấy độ
Hoa xưa ngát bao lần
Trầm hương khói lượn quanh
Như thấu hiểu lòng anh
Chân dung em chợt sáng
Hiển linh gió lay mành
Kiếp sau còn gặp lại
Em, anh chung bắc cầu
Sợi chỉ hồng se tiếp
Hẹn nhìn trăng bạc đầu
Quang Dương
7/2014