Friday, August 27, 2021

Sang ngang đò người









Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non
Còn anh dạ héo lòng hon
Nuôi con cõng mẹ mỏi mòn... anh chờ ai…?

Nắng xuyên cành gạo nắng xuống ao bèo
Đưa tay vớt cọng rong lục ngẫm cảm phận nghèo nước mắt rỏ ra
Con chuồn chuồn ớt liệng gần rồi lại chao xa
Em chê nỗi nhà khó em bỏ ra đi lấy chồng giàu 
Bây giờ mây trôi nước chảy em giạt về đâu
Có thương có nhớ những tháng ngày nồng ấm xa xưa

Gió lùa vách hổng trời lại sắp dăng mưa
Trống trên hở dưới quơ quàng che chắn mình anh
Mẹ già lọm khọm chõng gãy chiếu manh
Thương con thương cháu gạt quanh nước mắt giọt thầm
Thằng Tí con Tẹo nhớ má nhiều đêm mắt sũng thâm quầng
Tiếng khóc não ruột, giọng nấc sụt sùi xé nát tâm can…

Hai con le le bơi dọc rồi lại bơi ngang
Nhún tay chèo chống vẫn mình anh bến bãi đưa đò
Mong ngóng tin em lòng anh xót xa trăm mối tơ vò
Nhớ thương ngày cũ dẫu cảnh túng nghèo mà đói no đùm bọc có nhau
Một duyên hai nợ chẳng kiệu hoa võng gấm cũng chén rượu cơi trầu
Nên đôi chồng vợ những tưởng ý hợp tâm đầu chung tát biển Đông

Thửa ruộng bên sông lúa mới vừa sắp lên đòng
Bóng con cò trắng đập cánh vòng đáp xuống rồi lại bay lên
Trách ai kia sao nỡ mau thất ước bội nguyền
Thay lòng đổi dạ chạy theo bả kim tiền mà coi nhẹ hai chữ tào khang
Thuyền nhà neo bến sầu mang
Người yêu bỏ bến, sang ngang đò người…

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Phải nghèo là tội nên đời truân chuyên
Bao giờ sáo lại tìm quyên
Vợ chồng tái hợp lương duyên vun bồi 

8/2021
Quang Dương



Sunday, August 22, 2021

Con tim khó tính










Tình phụ tình có khác chi chén vỡ
Chén dẫu hàn nhưng vết nứt còn kia
Rượu ngọt ngon mà đang tâm hắt đổ
Miệng mỉm cười song đắng nghẹn trong tim

Thà đi luôn sau một lần quay mặt
Trở lại chi cho ánh mắt ngượng ngùng
Sóng đã xoá vết chân hồng trên cát
Mưa cuốn theo bao yêu ái đầu đời

Con tim mềm nhưng khó lắm ai ơi
Hoặc dâng hết hoặc khư khư giấu hết
Hãy trân quý cho chén đừng rạn nứt
Hãy ân cần cho rượu ngát tình xuân

Chẳng cứ anh hùng chẳng cứ giai nhân
Khi đã yêu là yêu chỉ một lần
Đây tiếng yêu vừa thốt tự đáy lòng
Tình dâng hiến gọi tình chung đáp lại

Khúc giao hưởng âm thầm nhưng vĩ đại
Anh sáo em đàn réo rắt ngân nga
Lỏng tay ghìm so trật phím sai thoa
Bản hợp tấu chợt ngang cung loạn nhịp

Bức thuỷ mặc hài hoà duyên bố cục
Đôi trắng đen nhưng chấm phá xuất thần
Vết vạch màu ngơ ngác hoá phân vân
Chẳng khởi sắc mà thành ra rối mắt

Triền sóng vỗ rạt rào xa bãi tắp
Điệu hoan bình miên viễn cát biển ru
Gạch đá chen chồng cản lối quây mù
Niềm thư thái nhạt nhoà lui ký ức

Nâng chén cũ nhưng lành tràn rượu ắp
Anh mời em, em cũng lại mời anh
Mong tình ta mãi mãi đẹp như tranh
Bên biển vắng âu ca đời hạnh phúc

8/2021
Quang Dương

Saturday, August 14, 2021

Tình sugar










Tặng em sugar love
Dạt dào sóng biển xô
Lời yêu thương êm ái
Ru em tình thiên thu

Tặng em sugar mind
Dìu sát đây bờ vai
Đan tay nhau cùng bước
Thắp sáng hồng tương lai

Tặng em sugar dream
Tình đầu như truyện phim
Mơ hoa còn chất ngất
Vuốt tóc dài lưng êm

Tặng em sugar poem
Kèm theo một nụ hôn
Trời sang thu chớm lạnh
Nhớ em càng thương hơn

Tặng em sugar song
Ngọt tiếng hát vút trong
Bờ môi xinh ảo diệu 
Ấm giọng cao cung lên

Tặng em sugar sweet
Bao đêm ngày quấn quít
Hồn nhiên như bé thơ
Thoáng qua tự bao giờ

Tặng em sugar bush
Xa nhau từ giây phút
Anh đâu ngờ bỗng dưng
Nhánh hoa cũng ngượng ngùng

Tặng em... biết tặng gì?
Bây giờ quay mặt đi
Trăng sao cùng thổn thức
Còn nguyên khối tình si

8/2021
Quang Dương
 

Saturday, August 7, 2021

Còn chút vơi đầy










Anh nhớ em đi giầy sa-pô
Quần dài chấm gót ống phùng loe
Áo thun bó sát mình thon thả
Giảng đường nao nức những ngày xưa

Anh nhớ em kính tròng thật to
Tóc đờ-mi cài duyên băng-đô
Vê-lô-sô-lếch chiều tan học
Bao chàng sinh viên hoá ngẩn ngơ

Anh nhớ anh sơ-mi thắt eo
Kính râm pi-lốt mốt đời theo
Quần loe anh cũng xoè quét đất
Mô-bi-lét, Gô-ben lướt vèo!

Anh nhớ anh tóc tém phủ tai
Ria mép không quen cũng sợi vài
Thư viện ghế bàn chen giữ chỗ
Sách vở không nhìn cứ nhìn ai

Xem lại tấm hình xưa trắng đen
Mơ màng tưởng lạ hoá ra quen
Không phải mình cũng là mình đó
Ai chẳng đua đòi chút mô-đen

Xem lại tấm hình xưa rất xưa
Chập chờn phượng thắm lối hè trưa
Mùa thi mùa đợi mùa ly biệt
Khói thuốc thay người yêu tiễn đưa

Em hỡi em bây giờ ở đâu?
Thời gian thấm thoát hẳn hơi lâu
Phục trang thị hiếu nhiều thay đổi
Tóc vẫn xanh hay đã bạc màu?

Em hỡi em bây giờ ở đâu?
Còn chốn quê nhà hay Mỹ, Âu
Có chợt nhớ thời thơ mộng ấy
Bao nhiêu nước chảy đã qua cầu

Thập niên sáu mươi thật là vui
Thập niên sáu mươi cũng ngậm ngùi
 Đường hoa lối mộng chưa rạng mở
Tuổi buồn mây xám đã dăng đôi

Mong em may mắn gót hài xuân
Tình duyên sự nghiệp bước thanh vân
Bụi trần không lấm đôi tà bạch
Mưa đời chẳng ướt má hồng quân

Riêng anh bây giờ khuất ở đây
Ao hồ sông nước với ngàn cây
Tương lai hiện tại mờ hư ảo
Còn trong quá khứ chút vơi đầy

8/2021
Quang Dương

Tuesday, August 3, 2021

Một đời cho xong











Ngày ấy anh lành như măng em hiền như trăng
Ngày ấy anh còn ngu ngơ em tròn ngây thơ
Ngày ấy anh dần vẩn vơ em rồi mộng mơ
Ngày ấy tình yêu đôi ta đến thật bất ngờ

Ngày ấy anh tình như thơ em mềm như tơ
Ngày ấy lời ca êm ru nhạc vàng đam mê
Ngày ấy đường đời thênh thang mộng đời miên man
Ngày ấy hoa xuân thơm ngát hương thề

Ngày nay anh nằm muộn phiền em ngồi ủ ê
Ngày nay anh sầu vật vờ em buồn tái tê
Ngày nay cành khô lá héo sỏi đá bươm chân
Ngày nay nhìn nhau chán ngán tâm tư lạnh lùng

Thế gian vẫn vậy sao mình đổi thay?
Cuộc tình xưa đẹp nay như lưu đày
Đời chưa sóng cả sao mình vội ngã
Tay không tìm tay vai chẳng kề vai

Hình chưa đối gương đã sầu lẻ bóng
Thân vừa bỉ ngạn tách bến đôi bờ
Chưa dứt đường tơ cung tàn nguyệt xế
Phu thê đành đoạn gối chăn hững hờ

Đã hẹn kiếp trước sao không trọn bước
Ngoảnh mặt bây giờ tái nghiệp quả sau
Lẩn quẩn luân hồi! Thôi, nắm tay nhau
Đeo gông trả nợ một đời cho xong!

8/2021
Quang Dương