Trên thế giới này có một đất
nước vốn thoạt kỳ thuỷ rất xinh đẹp hiền hoà, văn minh lịch sự, đàng hoàng tử
tế. Nhưng từ ngày bị một đám người kỳ dị rước cái chủ nghĩa kỳ quái áp đặt lên
đầu lên cổ dân lành thì bỗng nhiên trở thành một đất nước kỳ quặc với những
điều kỳ cục không thể tưởng tượng được. Sau đây là một vài trong vô số những
điều kỳ cục đó:
Làm chết những người không
đáng chết và để sống những thằng không đáng sống
Làm sinh sôi kẻ ác
Làm mất mát người hiền
Dành ưu tiên quan chức
Đạp xuống vực toàn dân
Thằng ngu lộn sòng cán bộ
Người khôn rớt xuống cu li
Đứa láu ngồi lì thiên hạ
Người thật thà vật vã lang
thang
Đầy tớ được ở nhà cao
Chủ nhân đói rách chui vào
trong hang
Hỏi ra tớ học trường làng
Chủ nhân đại học xếp hàng
chen nhau
Kẻ tiểu nhân khoe chuyện nhân
nghĩa, sạt lở nghĩa nhân, cái mặt cứ nhâng nhâng
Người quân tử thấy điều càn
dở, ngậm ngùi than thở, ai hỏi chỉ ừ hử
Nghe một đàng mà cứ hiểu một
nẻo. Hiểu một nẻo nhưng vẫn phải làm một đàng. Làm một đàng rồi lại nói một nẻo
khác.
Đường chính trị chỉ có một
chiều
Đường tiểu, tiêu cứ đâm liều
mà phóng
Dân nói đúng chúng dọng dùi
cui vào họng (1)
Dân nói sai chúng tọng
"bả chó" vào mồm (2)
Dân ngậm miệng thì dân không
có cái gì để nhét vào bao tử
Kết luận: Nói đúng, nói sai
hay không nói đều... chết
Đi xâm lăng cướp nước mà
chúng hô cứu nước
Pháo kích, gài bom, xả súng
giết người mà chúng bảo giải phóng miền Nam
Dân biểu tình chống Tàu xâm
lược chúng khép tội phản loàn
Bậc tu hành giúp đỡ dân lành
hoạn nạn thì chúng vu là làm chính trị
Án xử công khai là án có đem
ra xử
Án xử kín là án xử lâu rồi
Án không có người ngồi là
phạm nhân đã tự tử trong tù
Chúng muốn mọi người tin yêu
chúng nhưng chúng lại thủ tiêu mọi người
Chúng đòi hoà hợp mà chúng
ngồi xế hộp, thò câu liêm ra chộp Việt kiều
Chúng muốn hoà giải mà chúng
tối ngày lải nhải: VNCH không phải quốc gia
Chúng chủ trương "hồng
hơn chuyên" nhưng "chuyên chế" thì hơn "hồng" nên tối
ngày chúng chế ra những trò ma quỷ chuyên hại dân hại nước hầu được tiếng là
hồng
Câu thường nói "Dân giàu
nước mạnh" nhưng chúng lại bảo nước mạnh rồi dân mới được giàu. Mà muốn
nước mạnh thì phải vỗ béo cho lũ cầm đầu trước đã. Ai phản đối là bị chúng vả
Chúng làm ra luật nhưng ai
cũng bảo đó là luật rừng, nên đất nước có rừng thì chúng cho đó là rừng của
chúng
Chúng nói yêu nước là yêu chủ
nghĩa xã hội. Mà yêu chủ nghĩa xã hội thì phải yêu cả những kẻ sinh ra cái chủ
nghĩa đó. Vì vậy chúng khóc Mác, Lê nin, Mao hơn cha chết chồng chết và chúng
tuyên bố chúng đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô với Trung Cộng
Chẳng phải anh của cha mà
chúng ca rằng bác
Chẳng phải vợ hay chồng mà
chúng ghì sát ôm hôn
Đất toàn sỏi đá mà chúng nói
rằng cơm
Thơ đi ị mà chúng bảo nhau
thơm nức mũi! (3)
...
Đất nước kỳ quặc có những
điều kỳ cục như thế chỉ vì đã bị cướp mất và cai trị bởi một bọn kỳ dị bằng cái
chủ nghĩa kỳ quái và được tung hê bởi một đám kỳ nhông. Trong lúc bọn cầm quyền
và đảng viên cán bộ quan tham các cấp đua nhau vơ vét cho kỳ sạch tài nguyên
đất nước thì người dân đen chỉ biết kỳ cạch nai lưng ra làm lụng vỗ béo chúng
đến kỳ cùng. Chuyện kỳ khôi này chỉ có thể có ở đất nước kỳ quặc đó và chẳng
biết đến khi nào mới là kỳ tận. Chỉ mong sao có cách nào cho bọn chóp bu bất
đắc kỳ tử hoặc toàn dân trong nước xuất kỳ bất ý đứng lên làm một cuộc cách
mạng kỳ vĩ lật đổ bọn cai trị, quẳng cái XHCN thối nát vào sọt rác. Làm được kỳ
công đó thì đất nước mới mong hết còn kỳ quặc và cuộc sống người dân mới trở
lại được thời kỳ tốt đẹp tươi sáng ấm no hạnh phúc như khi xưa.
Chú thích:
(1) Nói đúng sự thật
(2) Nói sai sự thật nhưng
đúng ý đảng thì được thưởng cho hình "bác"
(3) Từ câu thơ "Đến buồn
đi ỉ.. cũng không cho" của HCM
Quang Dương 9/2017
No comments:
Post a Comment