Friday, November 29, 2019

Tạ Ơn 2019








Tạ ơn cha mẹ có mình
Tạ ơn nhân thế ngát tình yêu thương
Tạ ơn đêm nhẹ hạt sương
Tạ ơn ngày rộng ánh dương chan hoà

Tạ ơn sen cúc nở hoa
Tạ ơn oanh yến hót ca tưng bừng
Tạ ơn em rất chung lòng
Tạ ơn anh ấm tay vòng cưu mang

Tạ ơn sức khoẻ trời ban
Tạ ơn xuân, hạ, thu vàng đón đông
Tạ ơn cây lúa nặng bông
Tạ ơn kênh, rạch, ao, sông mát màu

Tạ ơn tình bạn cho nhau
Tạ ơn thăm hỏi ắp câu chân thành
Tạ ơn cuộc sống no lành
Tạ ơn tiên tổ anh linh bao đời

Tạ ơn một, tạ ơn mười
Vang trong nhịp hát tiếng cười bé thơ
Niềm tin sức sống đang chờ
Ngời lên ánh mắt bóng cờ vàng soi

11/2019
Quang Dương

Sunday, November 24, 2019

Một điều rất lạ









Em đến San-Franc cài hoa trên tóc
Thành phố sương mù chợt tỉnh giấc mộng du
Tiễn em về hoa cài ngực áo
Thung lũng se buồn vàng man mác trời thu

Gót chân em đi biển xôn xao bờ cát
Sóng bạc vươn mình cố níu chút thanh hương
Dáng ngọc khuất dần núi đồi trầm mặc
Thông biếc thôi reo còn liễu rũ bên đường

Em bước lên toa đàn sóc nâu ngơ ngẩn
Ngước thẳng mình nghe rạo bánh xe lăn
Những cánh chim chiều ngỡ ngàng gọi gió
Gió đã hiểu rồi và đang đứng lặng câm

Còn lại đây phấn hương nồng ngây ngất
Còn lại đây dư ảnh diễm nùng
Những lao xao đời thường đâu còn bận mắt
Những mệt mỏi chán chường vừa thức giấc trẻ trung

Bỗng tan biến hết vào hư vô vắng lặng
Như nguyệt cầm chợt đứt sợi thanh âm
Hàng tượng đá công viên thu mình ẩn nhẫn
Tự hỏi còn chăng bừng sống lại một lần?

Sao đã vội đi, tia hồng còn nấn ná
Lũ sơn ca thèm ríu rít trên cành
Mới kịp nhận ra một điều rất lạ
Sa mạc tâm hồn vừa nảy chút mầm xanh

11/2019
Quang Dương

Saturday, November 16, 2019

Lời yêu thương











Kìa đoá hồng nhung khéo mãn khai
Rung rung phiến cánh nhã trang đài
Mượt mà nhuỵ thắm ngời trong nắng
Phô sắc sau hàng xanh biếc lay

Đoá hồng xinh ấy tặng riêng em
Vợ hiền yêu quý vẫn ngày đêm
Tảo tần vun quén mưa hay nắng
Vẹn cả trong ngoài đức hạnh duyên

Cho anh khen nhé chỉ đôi câu
Chắc chắn không là nịnh em đâu
Dẫu nịnh cũng bằng khen công chúa
Đẹp xiêm đẹp áo đẹp trâm đầu

Rằng em mười sáu hay sáu mươi
Gương nga vành vạnh khuôn rằm tươi
Với anh, em mãi như tiên nữ
Ban phát hoa thơm cả tiếng cười

Đời anh từ thuở đã khô khan
Tưởng rằng hoá đá kiệt tâm can
Em về khơi mát nguồn sinh lộ
Giông bão qua rồi mây cũng tan

Đời anh từ đấy rộn niềm vui
Tình lên khoé mắt rượu bờ môi
Tiếng cười thay tiếng mưa cô quạnh
Giọng trẻ bi bô ấm cả trời

Đời anh từ độ cũng sang trang
Sáng vui cây cỏ tối tao đàn
Thơ tặng riêng em, văn tặng bạn
Tóc bạc da mồi vẫn hân hoan

Anh hứa rằng anh sẽ luôn luôn
Săn sóc em và chiều chuộng hơn 
Thuận vợ thuận chồng tát biển cạn
Sá chi chuyện nhỏ tình keo sơn

Anh hứa với em thêm một lời
Yêu em chứng nguyện có đất trời
Mai sau dù có ra sao nữa
Sống mãi liền kề, chết cạnh đôi

11/2019
Quang Dương

Friday, November 8, 2019

Cảm Thu xưa












Nghe lau xào xạc tìm hơi lúa
Nhấp nháy tia hồng ngỡ ánh dương
Ngâu đưa thoang thoảng vương mùi nhớ
Man mác thu về chạnh cố hương

Se se chớm lạnh thèm chăn chiếu
Vạt khói lam chiều khơi bếp xưa
Một trời kỷ niệm đầy lưu luyến
Vẳng tiếng ru hời nhắc võng đưa

Phiêu hồn lãng đãng ngày xanh ấy
Tâm trí thơ ngây tánh thiện lành
Lớp, trường, tập, vở, thầy, cô, bạn
Mực tím lem vầy, tay giấu quanh

Mắt thầm trao ý môi trao nụ
Xuân sắc bừng lên lấp lánh đời
Bước tình êm quá xinh như mộng
Nhịp trúc tơ vàng khăn khít đôi

Thời gian chẳng biết buồn hay giận
Lãnh đạm trôi đi mặc sự tình
Ngoảnh lại soi hình, ôi tuyết trắng!
Tóc thề đâu nữa buổi bình minh

Giờ đây ngồi đếm hoàng hôn xuống
Xâm xẩm ngang trời khuất nhạn bay
Thiên nhiên cũng cảm niềm cô quạnh
Lặng đứng co mình, riêng dáng cây

11/2019
Quang Dương