Phải chi anh đã già
Phải chi em đừng
trẻ
Thì chuyện mình
chia lìa
Đâu ngậm ngùi
đến thế
Phải chi anh
chóng quên
Phải chi em chậm
nhớ
Thì một lần xa
nhau
Đâu vạn lần trăn
trở
Em ơi anh cứ ngỡ
Đàn ông thì lạnh
lùng
Em ơi anh nào
ngờ
Lòng anh mềm hơn
gió
Thuở em còn nơi
đây
Trăng khuyết cũng thành đầy
Ngày em khuất
bóng rồi
Trăng tròn anh
nào thấy
Hương tưởng còn
quẩn quanh
Bóng như thoáng
qua mành
Toàn hư hình ảo
ảnh
Xót xa không
đoạn đành
Bây giờ em ở đâu?
Nghìn trước hay nghìn sau
Thần giao trong khoảnh khắc
Khôn thiêng chứng nhiệm màu
Phải chi anh vô
tâm
Phải chi em hờ
hững
Phải chi nhạt
chăn gối
Nước mắt nào
thầm rơi
Phải chi là chiếc lá
Phải chi là mây trời
Thản nhiên theo năm tháng
Chắc nhẹ nhàng thảnh thơi
Bước trong chiều
hoang vu
Lạc lối giữa sa
mù
Vai nghiêng chân
khập khiễng
Hiu hắt sầu mưa
thu
Quang Dương 11/2016