Wednesday, February 28, 2024

Một Thuở Yêu Thầm



 







Áo trắng một chiều mây bay qua phố

Em về gót nhỏ bóng ngả bâng khuâng 

Làn tóc tơ buông suối nguồn óng ả

Bờ vai thon thả êm mát lụa là

 

Anh dựa tường hoa mắt gầy sâu trũng

Bài thơ ý vụng nắn nót ươm trao

Ong bướm lao xao chim chào khuyến khích

Chân nghe nặng chịch tim nhịp liên hồi

 

Em đã qua rồi con đường vắng vẻ

Lang thang có kẻ vương vấn đi tìm

Chút bóng chút hình chút hương trong gió

Phượng rơi cuốn đỏ những dấu xe đời

 

Chim cá tăm hơi từ ngày xa lớp

Bèo mây tan hợp người chẳng quay về

Rong ruổi đường quê vai sờn áo lính

Nằm đêm chợt tỉnh mộng trắng sân trường

 

Nhớ những con đường me xanh rủ lá

Cây cao bóng cả quãng mát trưa hè

Nhớ cánh tay che nghiêng đầu nheo nắng

Cặp lơi thủng thẳng dại bước si tình

 

Đâu bóng đâu hình giờ đây xa quá

Đường đi muôn ngả một lối chưa quên

Ký ức thân quen theo về một chuyến

Bụi bay gió quyến mờ dấu chân xưa

 

Góc phố giăng mưa cà phê mặn đắng

Phai mờ ảo ảnh dáng cũ nhạt nhòa

Tình khó phôi pha gửi thơ cho nhạc

Tìm trong tiếng hát một thuở yêu thầm

 

U hoài một mối tình câm 

Ngẩn ngơ cung bậc tiếng cầm thiết tha 

Lối guốc xưa bóng mờ xa 

Bâng khuâng phượng thắm trông hoa nhớ người

Mắt xưa si dại mây trời

Môi xưa câm nín những lời yêu thương

Về đây chốn cũ tìm hương

Mưa bay chỉ thấy phố phường chật đông

Áo xưa trắng mộng còn mong 

Hương xưa ảo ảnh nỗi lòng riêng mang


2/2024

Quang Dương

Sunday, February 18, 2024

Già đi dạo hồ












Sáng nay trời ấm áp 

Loanh quanh dạo vòng hồ

Nắng ban mai óng ả

Gió nhẹ đùa cỏ tơ


Chim trên cành ríu rít

Mèo trong bụi lơ mơ

Chuột đất đào hang tổ

Le le bơi lững lờ


Vài người cùng chiều tới

Dăm người ngược chiều lui

"Good morning" đón nhận

"Hello" mau đáp lời


Đôi lúc có chú chó

Giằng xích chồm từ xa 

Xông xáo đuổi đàn ngỗng

Giống từ Canada 


Ngỗng ào xuống hồ xanh

Xao động nước yên lành

Ông câu đang tĩnh toạ

Nhấc cần quay mặt nhăn


Lững thững chân bước đi 

Tà tà không vội chi

Chẳng ai rượt ai đuổi

Cũng đâu nào chạy thi


Hít thở đều hít thở 

Quơ tay nhẹ quơ tay

Phình ngực ép bụng thóp

Vặn mình xương rắc lay 


Ngó ngang rồi ngó dọc

Trông xa lại trông gần 

Hết lau sậy thâm thấp

Đến thuỷ liễu chòm xanh


Hoà mình cùng thiên nhiên

Cảnh tuy không thần tiên

Núi đồi cây mây nước

Đủ hữu tình giao duyên


Nửa tiếng đà thấm mệt 

Tạm ngồi xuống nghỉ chân

Lơ đãng phóng tầm mắt

Gương hồ ánh phù vân


Tâm tư chẳng vướng bận

Thân xác đã hao mòn

Quên đi hết mọi sự

Hay ít nhất tạm quên


Nhưng không quên cái phôn

Muốn quên cũng chẳng xong

Từ bao giờ dính chặt 

Keo sơn hơn vợ chồng


Bao nhiêu chuyện trong đó

Phải ghé mắt một tí

Có khi thành nhiều tí

Có khi cười mím chi


Có lúc lại thẫn thờ

Dĩ vãng chợt như mơ

Ngón tay còn bấm bấm

Đầu óc còn lơ ngơ 


Chán phôn rồi đứng dậy

Cuộc đi mới nửa đường

Nắng vàng tươi rực rỡ

Mùi hoa dại vương vương


Lững thững lại lững thững 

Đành vậy thôi chứ sao 

Bước đi được là tốt

Nhanh một chút là đau


Bì sao được người ta

Thịt xương da nõn nà

Tuổi trẻ đầy sinh lực 

Lại chưa từng can qua 


Dần rồi cũng giáp vòng 

Hơi rã rời đôi chân

Hơi râm ran cột sống

Hơi hoa hoa mắt tròng


Mùa xuân thì qua lâu

Mùa hè cuốn theo mau

Mùa thu đời héo hắt

Mùa đông ập cơn sầu


Mùa già còn kinh nữa 

Mùa đau yếu mỏi mòn

Mùa bệnh tật liên miên

Mùa đến rồi ở luôn!


Chỉ mong nhiều buổi nắng

Như buổi sáng hôm nay

Đi bộ tập thể dục

Vơi nỗi lòng phút giây


Ra về tâm thanh thản

Nắng đã bừng chói chang 

Bữa cơm trưa ngon miệng

Đậu chiên ròn rau lang


2/2024

Quang Dương  

Sunday, February 11, 2024

Xuân đâu chẳng thấy











Năm nào thì tết cũng về

Mà sao tấc dạ ê chề khôn nguôi

Phải chăng trăn trở đất trời

Hay chăng bởi tại lòng người đa đoan

Trắng xanh hồng đỏ tím vàng

Phố phường sặc sỡ quán hàng lao xao

Trong tim vẫn thấy nghẹn ngào

Khói hương mùa cũ sắc màu năm xưa

Giao thừa cũng đổ cơn mưa

Giọt hân hoan mặt giọt chua chát hồn

Dáng ai thấp thoáng bên đường

Tưởng như khoé mắt còn đương liếc thầm

Bây giờ chỉ có mùa đông

Gió không cắt thịt mà lòng xót xa

Lệ không rỏ vẫn chan hoà 

Sương chưa chắn lối đã nhoà hướng đi 

Tâm tư trĩu nặng như chì 

Biết bao tử biệt sinh ly ngậm ngùi 

Đất trời trọn kiếp ngăn đôi

Xuân đâu chỉ thấy núi đồi buồn tênh


2/2024

Quang Dương