Trời đang hừng hực nắng chang chang
Dịu hẳn không gian bỗng úa vàng
Nhật thực! Nhật thực! Người chỉ trỏ
Chạy vội vào nhà mang kính đen
Chạy ra ánh sáng đã dịu thêm
Ngước mặt nhìn trời chói y nguyên
Cập rập mang thêm hai kính nữa
Mặt trời viền tỏ tựa trăng quen
Mà trông giống như trăng lưỡi liềm
Vầng ô khuyết lõm vạt cung thiên
Chị hằng được thể đang xâm lấn
Che khuất mặt trời khoe dáng tiên
Che nguồn ánh sáng vầng thái dương
Khiến cảnh ban ngày hoá chiều hôm
Gà giục lên chuồng chim rúc tổ
Chó mèo ngơ ngác ngỡ tai ương
Quan sát chút rồi đành phải ngưng
Cặp mắt hoa hoa loá loá quầng
Chợt nhớ chưa chụp hình kỷ niệm
Đưa phôn bật nút hướng không trung
Chụp thường chụp kiểu chụp loay hoay
Hình ảnh ôi sao chán thế này
Tấm nào tấm nấy lem nhoè nhoẹt
Cảnh quan nhật thực chẳng in bày
Từ từ ánh sáng rạng dần ra
Nguyệt nương từ tạ thái dương ca
Trả lại quang năng cho mặt đất
Nhân sinh vạn vật ấm chan hoà
Bao giờ nhật thực có quay về
Biết còn nao nức ngó ngô nghê?
Tóc xanh chắc đã loe hoe bạc
Tóc bạc mây chìm bóng hạc quê
10/2023
Quang Dương