Sunday, March 18, 2018

Hoa lê


Những cánh hoa lê rụng cuối mùa
Lạc vào sân cỏ rắc lưa thưa
Lộc biếc đâm chồi cây trổ lá
Xuân muộn màng rồi hoa biết chưa?

Một thời khoe sắc với khoe hương
Bướm ngẩn ong ngơ trắng nõn nường
Điểm xuyết cho đời cho nhân thế
Ấm lòng thi sĩ khách văn chương

Ấm cả đông phong ngọn gió hàn
Má hồng phơn phớt rộn tình lang
E ấp ngước nhìn qua kẽ lá
Chim én chao bầy xuân chớm sang

Phô triển tinh anh ngạo bụi đời
Xá đâu sương tuyết phẩm do trời
May duyên nhẹ nép vai quân tử
Rủi phận sa trầm vũng đục vơi

Bây giờ tàn sắc với tàn hương
Bướm lảng ong lơ mặc chán chường
Gửi chút tấc lòng nơi tri ngộ 
Kết nguồn sinh động trái yêu thương

3/2018 Quang Dương

Wednesday, March 14, 2018

Hãy đừng hỏi tôi











Bài gửi những người vô tình hay cố ý làm cò mồi tuyên truyền cho cộng sản.

Anh hỏi tôi sao gieo thơ sầu hận
Không ươm thơ ca ngợi cuộc đời?
Đời của tôi từ lâu rồi đã mất
Dưới xích tăng cày và đạn pháo cuồng rơi

Anh hỏi tôi sao khởi thơ tranh đấu
Không dệt thơ lãng mạn trữ tình?
Tình của tôi người miền Nam chân thật
Bị bức tử rồi cùng bao triệu sinh linh

Anh hỏi tôi sao viết bài chống phá
Chẳng ghi một câu cổ xuý tán đồng?
Có phải cổ xuý cho nhà quan thêm to khủng
Và tán đồng trò phản dân chủ, phi nhân?

Anh hỏi tôi sao phát lời phản kháng
Không lựa lời tán tụng tung hô?
Có phải những tụng, hô cúi đầu đồng loã
Đẩy dân Việt này vào vực thẳm 
vong nô?

Anh hỏi tôi sao tẩy chay hoà giải
Hoà hợp cùng nhau tái thiết nước nhà?
Thủ đoạn xưa rồi lừa người nhẹ dạ
Đưa đầu vào tròng nạp mạng quỷ ma

Anh hỏi tôi sao không nhìn để thấy
Bao nhiêu dựng xây tráng lệ huy hoàng
Đâu cần phải nhìn ai ai cũng thấy
Bao trẻ em nghèo đói rách lang thang

Anh hỏi tôi sao không về hưởng thụ
Tửu sắc ê hề đàn nhạc véo von
Sắc tửu chuốc mê nhạc đàn ru ngủ
Chẳng thể che đi vực thẳm đen ngòm

Hãy đừng hỏi tôi mà hãy lắng nghe cho rõ
Những tiếng kêu than rên xiết của dân mình
Đang bị cướp mất tự do mất nhà mất đất
Mất quyền làm người mất cả ánh bình minh

Hãy đừng hỏi tôi mà hãy nhận ra sự thật
Bọn bạo quyền không một chút đổi thay
Vẫn tánh gian tham độc tài độc ác
Bức hại dân lành, đàn áp chẳng nương tay

Hãy đừng hỏi tôi mà hãy xét suy cho kỹ
Ai kẻ manh tâm rước giặc vào nhà
Đã một ngàn năm đau thương chưa đủ
Thêm một ngàn đời Hán hoá không xa

Hãy đừng hỏi tôi mà hãy thức thời tỉnh ngộ
Chẳng có ở đâu một thế giới đại đồng
Cũng chẳng có ở đâu cộng sản lại thương dân
Mà ngược lại, chúng coi dân như nô lệ

Hãy đừng hỏi tôi khi quê hương còn cộng đỏ
Tôi còn làm thơ, gióng tiếng, viết bài
Tiếp tục đấu tranh cho công bằng và lẽ phải
Vững niềm tin vào chính nghĩa của ngày mai

Hãy đừng hỏi tôi mà hãy vấn lòng tự hỏi
Mắt mũi tai này đầu óc có mụ không
Cộng sản đến đâu người ta cũng hãi hùng
Sao mình vẫn mãi u mê mà ngu phục?

Vậy đừng hỏi nữa mà hãy làm điều chi thiết thực
Cho phong trào dân chủ sớm thành công
Giải thoát toàn dân ra khỏi ách cùm gông
Cùng đoàn kết chung tay gìn giữ nước

3/2018
Quang Dương