Saturday, June 27, 2020

Tơ cũ còn vương












Ngồi buồn đếm lá vàng rơi
Vàng bao nhiêu lá chao ôi là buồn
Tiếng lòng thổn thức mưa tuôn
Sầu đong nặng hạt, vóc gương nhạt nhoà

Nhặt chiếc lá vàng nhớ bạn tri âm
Nhớ thuở ngày xưa cùng lớp cùng sân
Giờ chơi gom lá thay tiền
Trò vui mở quán bán hàng
Cành khô, sỏi, đá rộn ràng
Tiền trao cháo múc cười duyên

Áo nhẹ mây trời những giờ học tan
Gió quyện đôi tà vương vấn hồn hoang
Em theo trường lớn xa xôi
Anh lưu lạc bốn phương trời
Vẫn hẹn lòng hai tiếng chung đôi

Nghe khúc nhạc buồn xót chuyện tình xa
Sóng nổi đất bằng nát ngọc chìm hoa
Đạn bom mờ lấp quê mình
Đời trai mạnh bước đăng trình
Chia tay chẳng chén tương quỳnh
Thương hoài khoé miệng cười xinh

Em về khơi chén sầu
Quyện trong khói thuốc chìm giấc mộng sâu
Anh đi hoài thương nhớ
Kỷ niệm ngày xưa vẫn chưa phai mờ...

Bây giờ mình đây bạn cũ nơi nao?
Lá mùa thu rơi càng lúc càng mau
Đầy trời sương che ngập lối
Lòng người năm xưa vẫn thế
Đường đời ngăn chia hai ngả
Cuộc vui ngày ấy còn đâu...

Mong được một lần tái ngộ tri âm
Dẫu chẳng đá vàng cũng nặng tình thâm
Đời trai mỏi kiếp phong trần
Phong sương bạc áo vai sờn
Trăm năm nước chảy đá mòn
Nghìn năm tơ cũ còn vương

Quang Dương

Friday, June 19, 2020

Nhớ ngày Quân Lực









Nhớ ngày Quân Lực nhớ oai xưa
Hiển hách hùm thiêng trấn cõi bờ
Áo trận hoa rừng kinh hãi Cộng
Đô thành thôn dã vững yên cư

Nhớ ngày Quân Lực nhớ dũng xưa
Kình ngư xuất kích sóng giạt xô
Tháp pháo xoay nòng xung chiến hạm
Biển Đông, giang lộ khiếp quân thù

Nhớ ngày Quân Lực nhớ hùng xưa
Bao lớp chim bằng chấp gió mưa
Tổ quốc không gian ngời cánh bạc
Sấm sét trên đầu giặc ngất ngư

Nhớ ngày Quân Lực nhớ Nước xưa
Diễn hành bao độ nhịp quân ca
Bảo Quốc An Dân lừng chiến sử
Gương quên mình rạng rỡ thiên thu

Nhớ, không chỉ nhớ mà biết ơn
Người Lính Cộng Hoà mãi khắc tên
Trách nhiệm chưa tròn tuy tạm vắng
Lời thề son sắt vẫn y nguyên

Anh còn sống mãi trong tâm can
Bao người dân cũ của Miền Nam
Cờ Vàng ngạo nghễ cao tung gió
Ngày về vẫn hẹn sử sang trang

19/6/2020
Quang Dương

Monday, June 15, 2020

Nhớ gì tháng Sáu










Nhớ gì tháng Sáu em ơi?
Nhớ mưa mát lúa nhớ trời nắng ngô
Nhớ anh đi học thành đô
Kíp hè nôn nả đáp đò thăm quê

Vườn um trái túm xum xuê
Cầu cong cau cũng uốn kề tàu non
Coi em má ửng môi giòn
Ngó anh cũng bộ gãy gòn bảnh trai

Gió đông mát cả hiên đoài
Bưởi cam rôm vỏ mận xoài ửng au
Chôm chôm chín rộn vườn sau
Ngọt môi ngọt miệng ngọt câu tâm tình

Trăng thôn dã trăng thanh bình
Sáng soi óng ả mái đình thuận lương
Gió đưa ngát dịu mùi hương
Tóc dài bông sứ quyện vờn tóc ai

Quang Dương

Sunday, June 7, 2020

Hộp đựng thuốc


Để tưởng nhớ về Mẹ

Từng ngăn từng ngăn nho nhỏ
Từng viên từng viên xanh đỏ
Nâu, vàng, trắng, tím, hồng, cam
Xếp vào đủ dùng một tháng
Mẹ già bạc tóc mênh mang

Hộp đựng thuốc nằm ngay ngắn
Ô thuốc xếp hàng vuông vặn
Mở ra mỗi sớm mỗi chiều
Hết dần hết dần lặng lẽ
Tuổi già quạnh quẽ liêu xiêu

Lá thu lá thu từng chiếc
Mùa đông khóc sầu ly biệt
Khẳng khiu cây đứng trụi cành
Co ro nén hương ấm lạnh
Mộ già khói quyện vòng quanh

Từng ngăn từng ngăn nho nhỏ
Từng viên từng viên xanh đỏ
Lại về theo tháng năm dồn
Tóc con bây giờ cũng bạc
Mây chiều pha thẫm hoàng hôn

Kiếp người kiếp người nối bước
Chẳng hẹn kẻ sau người trước
Nhân sinh lão bệnh luật trời
May rủi ít nhiều bệnh, thuốc
Cùng về miên viễn một nơi

Quang Dương

Một điều chẳng khác










Nhà có ba cây cam, quít, chanh
Xuân sang hoa nở đều trắng xoá
Hương thơm ngan ngát khó phân biệt
Dập dìu ong bướm lượn vòng quanh

Thích thú ngắm nhìn rồi theo dõi
Búp trắng xoè dần năm cánh tiên
Phấn vàng um vòng quây nhuỵ nõn
Khoe dáng tinh khôi gió đu đưa

Lũm chũm nhú dần trái xanh non
Quít, cam hay chanh xem từa tựa
Đúng là cùng chung dòng thực vật
Khó mà nhận biết lúc còn son

Như thể nhân thế cùng chủng tộc
Hiền mẫu khai chào đón bé xinh
Diện mạo thân mình trông chẳng khác
Khác chăng khi lớn vóc lên hình

Tạo hoá an bày chuyện đổi thay
Dẫu nhanh hay chậm thế gian này
Chỉ riêng ân tình đôi ta vẫn
Thơm ngát hương và mãi tràn đầy 

Phải không em nhỉ?

5/2020
Quang Dương