Tuesday, October 27, 2015

Nỗi Niềm

Nhớ thuở còn ấu thơ
Bệnh nằm thiêm thiếp mơ
Mẹ lo âu sờ trán
Cháo hoa bếp đun chờ

Lớn lên ra ở riêng
Nóng sốt nằm liên miên
Vợ yêu thương săn sóc
Cạo gió, tìm thuốc viên

Về già hay dở người
Bệnh tật đến không mời
Con gái lớn gần gũi:
“Đi bác sĩ, bố ơi!”

Bây giờ mẹ khuất xa
Vợ hiền khói, hương, hoa
Con gái lấy chồng xứ
Còn ai? Còn riêng ta

Bệnh lại nằm mê man
Nhớ tay xưa dịu dàng
Nhớ cháo hoa, cạo gió
Nhớ ân tình mênh mang

Người xưa nay về đâu?
Cuộc đời chớp bể dâu
Gần xuôi tay mới hiểu
Tình thương, thuốc nhiệm mầu

Xin ghi lòng tạc dạ
Công dưỡng dục vẹn tròn
Xin tạ ơn tất cả
Nghĩa ân tình sắt son

Gió rét thổi ngoài song
Cô đơn se sắt lòng
Ra vào riêng một bóng
Chạnh nỗi niềm đêm Đông

Quang Dương

Monday, October 26, 2015

Bên Cuộc Tử Sinh

Mẹ già hạc sương tuyết
Vợ hiền thu tơ liễu
Sương tuyết chớm chửa tan
Thu liễu đã vội tàn
Sự đời ai ngờ được
Người định nhưng trời đoạt
Một năm hai đại tang

Mẹ vào miền đất lạnh
Vợ tro cốt hũ sành
Sinh ký, tử cũng ký
Nao lòng người ở lại
Nhỏ, to thì cũng mộ
Bia đứng hay bia nằm
Nhang khói cũng vòng quanh

Kinh sớm rồi kinh trưa
Tuần chay kể nắng mưa
Bách nhật, cầu siêu Pháp
Sám hối, quy y Phật
A Di Đà tụng niệm
Địa Tạng Vương bồ tát
Ơn lành tiếp độ đưa

Kỵ nhật cập kỳ nơi
Khôn thiêng khấn tên người
Trang nghiêm màu thanh tịnh
Hiếu, tình dây thương nhớ
Thành tâm cầu chứng, ngộ
Phảng phất hương an bình
Thấp thoáng ánh hiển linh

Quang Dương