Nhớ thuở còn ấu thơ
Bệnh nằm thiêm thiếp mơ
Mẹ lo âu sờ trán
Cháo hoa bếp đun chờ
Lớn lên ra ở riêng
Nóng sốt nằm liên miên
Vợ yêu thương săn sóc
Cạo gió, tìm thuốc viên
Về già hay dở người
Bệnh tật đến không mời
Con gái lớn gần gũi:
“Đi bác sĩ, bố ơi!”
Bây giờ mẹ khuất xa
Vợ hiền khói, hương, hoa
Con gái lấy chồng xứ
Còn ai? Còn riêng ta
Bệnh lại nằm mê man
Nhớ tay xưa dịu dàng
Nhớ cháo hoa, cạo gió
Nhớ ân tình mênh mang
Người xưa nay về đâu?
Cuộc đời chớp bể dâu
Gần xuôi tay mới hiểu
Tình thương, thuốc nhiệm mầu
Xin ghi lòng tạc dạ
Công dưỡng dục vẹn tròn
Xin tạ ơn tất cả
Nghĩa ân tình sắt son
Gió rét thổi ngoài song
Cô đơn se sắt lòng
Ra vào riêng một bóng
Chạnh nỗi niềm đêm Đông