Saturday, September 24, 2022

Ngày trước, ngày nay









Ngày trước mình đây cũng thanh niên

Cũng nhào cũng lộn cũng đu chuyền

Trèo non vượt dốc chân không ngại

Nhún xà cử tạ rất thường xuyên


Từ ngày tuổi tác chất chồng lên

Tóc bạc da nhăn bắp thịt mềm

Sức kéo sức co dần chậm lại

Lực gồng lực đẩy cũng oằn thêm


Nằm ngồi đi đứng chẳng còn hơi

Chân nhấc tay giơ đã chậm rồi

Mắt ngó quáng gà trông lộn chữ

Tai nghe ù vịt ngóng sai lời


Thân xác hom hem ẻo èo xèo

Bệnh già bệnh trẻ cõi còm đeo

Nuôi cơm nuôi phở thua nuôi thuốc

Bổ ngang bổ dọc đuột hoàn đèo


Chỉ riêng đầu óc chút lông bông

Rách chuyện nhân gian ngẫm sự lòng

Văn chửa ba câu đà nghệt bút

Thơ vừa bốn vận đã ngòi cong


Ép vần chẻ chữ nát tườm tươm

Loanh quanh lẩn quẩn ễnh rồi ương

Vê đi vò lại xem như mới

Rác tai thiên hạ cóc a uôm


Hay chăng thì chớ biết làm sao

Vớ vẩn dăm ba cứ xạo xào

May ra kéo hết năm ngày tháng

Vẽ mặt bôi hề bước thấp cao


Mùa thu lại về trong hơi sương

Một chút bâng khuâng chút lạnh giường

Tuổi già bóng xế tâm đơn bạc

Còn bóng ai cười pha khói hương


9/2022

Quang Dương

Friday, September 16, 2022

Loay Hoay



 






Sao cứ loay hoay mãi thế này

Sáng trưa chiều tối mãi loay hoay

Việc làm luộm thuộm không xong được

Ý tưởng lung lung khó tỏ bày

Bỏ vãi buông quăng đồ lộn chỗ

Đụng nia đá thúng ngã cù quay

Mới già đã lú còn thêm lẫn

Già nữa xe lăn chắc mẩm ngày

 

Già nữa xe lăn chắc mẩm ngày

Ai cười ai nhiếc mặc mình trây

Nợ đời gánh trĩu lưng còng oẳn 

Nghiệp dĩ đeo gông sái cổ cày

Rủi số kém phần thân bạch thủ

May duyên tốt phận cháu liền tay

Bao giờ trời gọi thì xin dạ

Hành lý sẵn sàng có mặt ngay


Hành lý sẵn sàng có mặt ngay

Nhưng cho nấn ná một vài... giây

Bài thơ lạc vận câu còn chỉnh

Cốt truyện lằng nhằng ý dợm vay

Sách vở chất chồng coi ngộn ngập

Áo quần xộc xệch ngó ngô ngây

Lo xong một việc bày hai việc

Phúc mỏng tội dày hoạ ít may


9/2022

Quang Dương


Tuesday, September 6, 2022

Đến già mới hiểu











Nay đến lúc về già tôi mới hiểu

Rằng tại sao người lớn thích lặng yên

Rằng tại sao cha mẹ ít khi hiền

Rằng trong lớp thầy cô thường nghiêm khắc


Cũng đến lúc về già tôi mới biết

Rằng tại sao người lớn lại hay la

Rằng tại sao cha mẹ cứ rầy rà

Rằng bọn trẻ gây ồn ào quá mức


Thì giờ đây tôi còn hơn người lớn

Chỉ muốn một mình tĩnh lặng suy tư

Chỉ thích về nơi sông núi biển hồ

Hay ít nhất gác cao nằm một chỗ


Tiếng cười nói chẳng làm tôi hăm hở

Giọng nô đùa nghe mệt quá đôi tai

Bóng xẹt qua xẹt lại bước chân dài

Càng hoa mắt nhức đầu không chịu được


Nhác đám đông tôi lảng xa tránh trước

Cầu lặng yên do chẳng thích ồn ào

Khỏi bực mình nóng giận mặt mày cau

Lỡ có đứa đâm sầm rồi bật khóc


Nhìn con nít giỡn la còn trêu chọc

Hét tướng lên tranh cãi giữa trò chơi

Rượt đuổi nhau vang động cả khung trời

Tim tôi muốn đứt hơi và ngộp thở


Chúng khoẻ thế bắt ngồi trong lớp nhỏ

Chăm chú nghe thầy cô giáo giảng bài

Tránh khỏi sao nhiều lạch xạch lao xao

Phiền thước kẻ phải ra oai vụt! vụt!


Hai thế hệ hai tâm hồn khác biệt

Đối chọi nhau vì tuổi tác mà nên

Nhỏ vô tư năng động quá hồn nhiên

Lớn bổn phận lo xa đầy trách nhiệm


Già thêm nữa càng mong cho yên chuyện

Lụ khụ ốm đau chậm chạp lờ đờ

Hốt hoảng tinh thần lo lắng vẩn vơ

Nghe giọng nói tưởng tiếng còi cấp cứu!


Điều ngẫm nghĩ mới gì đâu bạn hữu

Chút miên man thông cảm với người xưa

Giá được đem sức trẻ thuở dư thừa

Chia sớt lại bây giờ thì tốt quá


Trẻ bớt chạy rông, già thêm rộn rã

An ổn cho người phúc lợi cho đời

Sức rải quân bình lớn nhỏ đều vui

Khéo tuổi thọ kéo dài trên trăm lẻ


Suy nghĩ bâng quơ cười riêng lặng lẽ

Bỗng tiếng đâu ào ạt đến thật nhanh

Cười nói huyên thuyên hú hét giựt giành

Đám cháu nội đang xông vào nhà đó!


Quang Dương