Saturday, December 21, 2013

Chỉ Vì Cái Đảng

Có một chuyện,
Chuyện rất đáng làm:
Chuyển từ độc đảng sang đa đảng
Cũng có một chuyện,
Chuyện thật dễ dàng:
Đổi hiến pháp vì đảng sang hiến pháp vì dân
Và một chuyện nữa,
Chuyện thường như cơm bữa:
Đem tam quyền phân lập, dân chủ toàn phần
Thay độc trị, độc tài, độc quyền, độc diễn

Dễ quá mà
Cho hợp lòng dân
Cũng phải đạo nữa
Quá trình chuyển hóa đi lên của xã hội
Thế giới tiến bộ tự do đều làm thế
Thì lịch sử chứng minh ắt là phải thế
Bắt đầu từ lâu rồi!

Mà sao ở nước mình
Nói ra ai cũng bực cả mình
Cho đến giờ này
Năm hai ngàn không trăm mười ba
Vẫn còn chình ình một cái đảng
Ra đời từ cái thuở cổ lỗ hũ
Bám vào mớ ý thức hệ cổ lỗ sĩ
Của thời bần cố hoang sơ
Qua thời chủ tớ hỗn mang
Đến thời văn minh dân chủ

Nhưng,
Xà beng bẩy không đi, não bộ sét rỉ
Vẫn ôm khư khư cái chủ nghĩa ngớ ngẩn
Thế giới đại đồng, cào bằng, gom tất
Ảo tưởng vào ngón nghề đấu tranh giai cấp
Huơ búa, huơ liềm, mã tấu, AK
Xướng mãi độc tôn, chẳng chịu nhận ra
Đường sáng chê bai, chui đầu tử lộ
Lôi cả nước trượt nhanh xuống hố…

Hố phân cách giầu nghèo, dân tình oán khổ
Hố huynh đệ tương tàn, xáo thịt nồi da
Hố luân lý suy đồi, dân khí tiêu ma
Hố tham nhũng quốc nạn bọ sâu nhung nhúc
Hố mại quốc cầu vinh đen như chó mực
Hố nô lệ Cộng Tàu dân tộc diệt vong

Chao ôi!
Nỗi xót xa như muối xát trong lòng
Tất cả chỉ chung quy vì cái đảng

Lắc đầu chán ngán
Đỉnh cao trí tuệ
Mà ngu thế sao?
Không mở mắt ra
Mà xem thế giới
Tiến bộ thế nào
Đa nguyên đa đảng
Mất mát điều gì?
Nhân quyền dân chủ
Thiệt hại giống chi?
Tự do tôn giáo
Sợ đến thế à?
Tự do ngôn luận
Hãi đến thế a?
Lập hội lập đoàn
Như gà phải cáo
Chắc tưởng lập đảng?
Dân đưa kiến nghị
Bịt mắt che tai
Dân hỏi dân nài
Thẳng tay đàn áp
Lại huơ dùi cui
Lại giơ nắm đấm
Thêm còng số tám
Nhà tù vốn đông
Chật càng thêm chật
Riêng đám ôn vật
Bám mãi cái đảng
Bắt vít chỗ ngồi
Ăn trên ngồi trốc
Cha truyền con nối
Sướng chỉ một mình
Dân chết mặc dân
Nước mất mặc nước
Vậy là cố tình
Vậy là ích kỷ
Vô cảm vô tâm
Phải đâu vì dân
Phải đâu vì nước
Lòi ra đảng cướp
Cướp sạch sành sanh
Có phải vậy không?
Sự thật rành rành
Đã hết thuốc chữa
Vậy phải làm gì?
Hỡi bà con ơi!
Hỏi là trả lời
Bắt đầu đi thôi


Đảng đừng bảo đảng không hề biết
Dân lầm than đói khổ lâu rồi
Bao cưỡng chế, phá nhà, cướp đất
Sẽ vùng lên, máu cuộn thành ngòi

Đảng đừng vờ ngây thơ chẳng hiểu
Bao nạn nhân lao động buôn người
Sống lây lất chết không nhắm mắt
Sẽ hỏi thăm, xương trắng phơi đồi

Đảng đừng cố làm như không thấy
Bao trẻ em, phụ nữ đọa đầy
Thân cô chiếc tha phương tủi nhục
Kiếp tôi đòi bạc phận không may

Đảng đừng trách sao không lên tiếng
Bao người dân yêu nước trong tù
Bị đàn áp dã man đánh đập
Phá gông xiềng một phút nghìn thu

Đảng đừng nói sao không bày tỏ
Vạn đơn từ khiếu kiện chất chồng
Trên bao che dưới càng kiêu lộng
Súng nổ rồi gậy đập lưng ông

Đảng đừng chối ngu ngơ không rõ
Biển, đảo kia ai cúi đầu dâng?
Đất tổ tiên ai đang tâm nhượng?
Án tru di sử sách chẳng lầm

Đảng đừng bảo đảng không ngờ tới
Tham nhũng cùng sâu mọt cả bầy
Ăn của đút từ trên xuống dưới
Ruỗng mục rồi, tận gốc lung lay

Đảng đừng than sao không thương hại
Đã từ xưa đảng có thương ai?
Lừa lòng tin bao người ngây dại
Mặt nạ rơi hiện rõ chiêu bài

Đảng đừng oán sao không nhân đạo
Thật nực cười kẻ cướp kêu đau
Đạo nghĩa nhân ai gây băng hoại?
Ác nghiệp sâu quả đắng đen màu

Đảng đừng trách sao không nhắn nhủ
Bao lời khuyên nước đổ lá khoai
Bao nhiêu lần người ngay vướng hại
Giờ mong chi điểm mặt nhân tài

Đảng đừng mơ quan thầy che chở
Bọn gian manh tráo trở một tuồng
Khi sóng nổi toàn dân đứng dậy
Chúng chạy dài trối chết i uông

Đảng đừng bảo sao không báo trước
Triệu hồn oan xưa thác hiển linh
Sẽ quay lại một giờ tiền định
Nợ thịt xương trả sạch u tình

Đảng đừng khóc van xin lậy lục
Nước mắt dân đã quá khô cằn
Bao cánh tay hờn chưa vuốt mặt
Sắp đến ngày sắt thép cùng vung

Quang Dương

Bỏ Đảng, Vất Đảng

Bỏ đi, bỏ đi
Cái đảng ăn cướp
Đội lốt yêu nước
Đội lốt thương dân
Tại sao còn vướng

Bỏ đi, vất đi
Cái đảng mafia
Hung hiểm ác ma
Dí dao xỉa súng
Tại sao theo chúng?

Đáng lẽ phải bỏ
Đảng Cọng gian manh
Cái đảng hại dân
Từ rất lâu rồi
Hồi mới phát sanh

Đáng lẽ cũng chẳng
Chui đầu vào nó
Phấn đấu cho ai?
Cống hiến cho ai? 
Sao chẳng nhận ra?

Tinh thần cao thế?
Nhiệt huyết hăng nhỉ?
Vào đảng lên quan?
Vào đảng ăn sang?
Vào đảng huyênh hoang?

Nước mắt dân đấy
Máu xương dân đấy
Oán hận ngập trời
Bạc tiền từ đảng
Chức quyền từ đảng

Còn chút lương tri
Còn chút lý trí
Còn chút nhân tính
Lập tức thoái đảng
Lập tức bỏ đảng

Không cần phải xin
Không cần đợi cho
Bỏ ngay tức thì
Chần chờ gì nữa
Trước khi quá trễ

Sóng đã cuộn rồi
Gió đã lên rồi
Bão ngầm đang nổi
Cuồng phong đang tới
Lòng dân sục sôi

Cùng nhau bỏ đảng
Cùng nhau vất đảng
Gia nhập phong trào
Tổ chức đối nghịch
Xã hội dân sự

Chung sức đấu tranh
Dẹp tan ác đảng
Dẹp tan hung quyền
Dựng lại ba miền
Xây nhà Việt Nam

Quang Dương

Wednesday, December 4, 2013

Có Phải Là Dân Việt?

Dân Việt tôi tệ hại đến thế sao?
Những con người tham vọng ngút trời cao
Nhưng lương tâm mịt mờ hơn đêm tối
Bả vinh hoa, lộc, quyền che khuất lối
Miếng đỉnh chung mờ lấp nẻo lương tri
Giết hại anh em đồng loại chỉ vì
Tranh vương bá, đoạt ngôi cao quyền chức
Phản bội tổ tiên, coi thường tổ quốc
Buôn dân đen, bán biển, đất, non sông
Vơ vét túi tham của cải chật phồng
Xây cơ nghiệp trên xương cùng máu

Chẳng phải đâu, đấy là phường thảo khấu
Chúng biết gì câu đạo, nghĩa, lễ, nhân
Ác độc, lưu manh, Cộng đảng vô thần
Rước tai họa đổ lên đầu dân Việt
Đấy cũng là bọn cha căng chú kiết
Cỏ đuôi chồn, cờ theo gió lông công
Nhục nhã a dua, bã mía hít hòng
Ôm chân giặc hung hăng đè đồng loại
Đấy còn là bọn thờ ơ ăn hại
Mặc chuyện người, vung vẩy chuyện riêng ta
Cơ hội vinh thân, mánh múng phì gia
Chết thiên hạ nhưng riêng mình không chết

Ôi! dân Việt bao năm rồi rên xiết
Những con người thân lấm đất bùn đen
Những tấm lòng chân chất với ruộng nương
Sao vẫn chịu nhiều đắng cay tủi nhục?
Sao vẫn sống trong gọng kìm trói buộc?
Làm tôi đòi cho một lũ quỷ ma
Trơ thân xương vỗ béo giống gian tà
Ôm bụng đói nuôi đám đười mập ú
Ôi! mỉa mai câu “Toàn dân làm chủ”
Nay rõ rồi ai bóc lột đời ai?
Bảy mươi năm thời gian đã quá dài
Cho một chế độ độc tài phải chết

Đứng dậy đi, hỡi những người dân Việt
Lịch sử ngàn năm xưa đã chứng minh
Quỵ gối khom lưng muôn kiếp nhục nhằn
Chỉ đứng thẳng mới mong đời tươi sáng
Thế giới văn minh thông tin trang mạng
Đã truyền lan nhanh chóng những điều hay
Dân chủ, đa nguyên, minh bạch, tỏ bày
Quyền phản kháng, quyền tự do ngôn luận
Quyền lập hội, quyền không theo tà Cộng
Quyền thiêng liêng yêu nước chống ngoại xâm
Quyền tự do bầu cử của toàn dân
Quyền đi lại không phải cần xin phép
Thêm một quyền thiết thực và trên hết
Ấy là quyền tư hữu, của riêng ta
Không thể lập lờ như bọn quỷ ma
Nói cộng sản nhưng độc tài vơ vét

Hãy đứng thẳng lên nắm tay đoàn kết
Chung một lòng liên kết đấu tranh
Đất nước này là của chị, của anh
Của tất cả nhưng ngoại trừ bọn Cộng
Hãy lập hội, lập đoàn, nhân rộng
Tạo không gian thảo luận, lắng nghe
Hãy đồng lòng chung sức nhất tề
Một người nói ngàn người cổ võ
Bênh vực nhau để cùng chống đỡ
Mỗi khi cần đối phó với bạo quyền
Phát triển trong ngoài từng bước tiến lên
Chậm nhưng chắc nhiều phong trào quần chúng

Đứng dậy đi, đứng lên đầu cao ngửng
Đứng lên đòi những thứ mất từ lâu
Đòi ruộng vườn, nhà cửa, đất màu
Đòi tổ quốc giang sơn hoa gấm
Đòi nhân quyền, đòi tự do no ấm
Cuộc sống văn minh, phẩm giá con người
Đứng lên đòi tất cả các bạn ơi!
Và hơn hết đòi máu xương đã đổ
Bảy mươi năm dài kinh hoàng thống khổ
Chế độ độc tài bán nước hại dân
Lịch sử sang trang sẽ kể từ lần
Cả dân tộc đứng lên làm cách mạng

Quang Dương