Tuesday, November 13, 2012

Không Còn Chịu Được

Không còn chịu được
Cán bộ nhà nước
Cái miệng tươm tướp
Điêu ngoa hỗn xược
Hung hăng ngạo ngược
Làm sai trớt quớt
Rượu chè say khướt
Vơ vét thậm thượt
Tham lam ô trược
Giặc Tàu đưa rước
Lom khom nịnh vuốt
Hèn hạ bạc nhược
Đúng là đảng cướp
Cướp dân cướp nước
Không còn chịu được


Không còn chịu được
Dân nghèo rét mướt
Còm cõi gầy guộc
Rách hơn xơ mướp
Nhà chui ổ chuột
Ruộng vườn xiết buộc
Mất cả cày cuốc
Miếng ăn trật giuộc
Không có mà nuốt
Lang thang lê bước
Tiếng than não nuột
Vì đâu vô phước
Nạn nhân hết lượt
Căm gan tím ruột
Không còn chịu được


Không còn chịu được
Cái cảnh lầm than
Đói rách cơ hàn
Đè đầu cưỡi cổ
Oán than từ độ
Đảng cộng cướp quyền
Bất công triền miên
Độc tài toàn trị
Quơ quào chặt bị
Tham nhũng toàn bầy
Bóc lột dân gầy
Tận xương tận tủy
Tiền muôn bạc tỷ
Vẫn chưa thỏa lòng
Còn muốn lập công
Khuyển ưng hãn mã
Khấu đầu nhục nhã
Bắc Hán ngoại xâm
Biển đảo sơn lâm
Cúi dâng cho giặc
Qụy lụy nhu nhược
Mong kiếp vong nô
Bán cả cơ đồ
Giang san tổ quốc
Cốt sao miễn được
Một kiếp phì thân
Thái thú thời tân
Bất cần đạo lý
Bất cố liêm sỉ
Bất kể tổ tông
Huyết thống cha ông
Con Hồng cháu Lạc
Người dân phản bác
Vung tay luật rừng
Đàn áp thẳng thừng
Dã man khủng bố
Tham tàn vô độ
Từ trước đến giờ
Hỏi có từng chưa?
Không còn chịu được


Không còn chịu được
Đã lâu quá rồi
Phải đứng lên thôi
Các bạn tôi ơi
Vì đâu nên nỗi?
Vì sao phải tội?
Đau khổ lặng yên?
Chỉ có vùng lên
Vượt qua sợ hãi
Kẻ thù rất ngại
Khi ta kết đoàn
Chung sức chung hàng
Dưới cờ chính nghĩa
Đứng lên đi nhé
Cương quyết đấu tranh
Rõ chí hùng anh
Mới mong giải thoát
Quốc phá gia vong
Một người chưa xong
Vạn người tiếp nối
Ách gông sẽ cởi
Ngục tối sẽ tan
Đảng cướp rã hàng
Vì lòng dân mạnh


Bao năm bất hạnh
Dưới gót cộng quyền
Xin đuốc lửa thiêng
Hồn xưa sông núi
Bừng lên sống lại
Quốc nội quật khởi
Hải ngoại kết đoàn
Triệu cánh tay giang
Nối liền một khối
Cùng chung tiếng nói
Cùng chung tấc lòng
Nam Bắc Tây Đông
Quy về một hướng
Xua cơn gió chướng
Dẹp con sóng cuồng
Đuổi quân bạo quyền
Dậy khắp ba miền
Phất cờ khởi nghĩa


Nghe chăng lời kể
Tuổi trẻ Việt Nam
Đã quyết sẵn sàng
Vì dân vì nước
Tiến lên phía trước
Anh dũng đấu tranh
Tương ứng đồng thanh
Rền vang bốn cõi
Xứng danh dòng dõi
Hưng Đạo, Triệu, Trưng
Con cháu anh hùng
Tràn đầy nhiệt huyết
Một lòng đã quyết
Giương cao đuốc thiêng
Tỏa khắp ba miền
Phong trào phản kháng
Đòi quyền chính đáng
Chống giặc ngoại xâm
Tự quyết toàn dân
Dẹp tan ác đảng
Giải trừ quốc nạn
Xóa sạch cộng nô
Dựng lại cơ đồ
Việt Nam ngời sáng
Mong rằng các bạn
Ở khắp nơi nơi
Góc biển chân trời
Bình nguyên thảo dã
Cao nguyên núi cả
Duyên hải thị thành
Tất cả đồng thanh
Nhiệt tình ủng hộ
Cầu xin quốc tổ
Hiển linh trì độ
Tuổi trẻ can trường
Bền chí quật cường
Đến ngày toàn thắng


Quang Dương

Nguyễn Phương Uyên, Người Em Dũng Cảm

Những hôm đầu đọc tin đăng tải
Một nữ sinh mất tích biệt tăm
Tưởng bắt cóc nhưng mà không phải
Ra công an chộp lén giam ngầm!


Là nhà nước hay là đảng cướp?
Hành xử sao giống bọn ma-phia?
Cứ muốn bắt ai là bịt mắt
Chẳng cần rao, chẳng báo, không tòa?


Khiến mẹ cha người ta hoảng hốt
Lo thất thần tìm kiếm khắp nơi
Bạn bè lớp xôn xao thảng thốt
Dạ hoang mang, tâm trạng rối bời


Chối loanh quanh mãi sau phải nhận
Vẫn cái trò bắt nguội lòi đuôi
Chắc quen thói hung hăng táng tận
Coi dân đen không phải con người!


Ngỡ việc gì kinh thiên động đảng
Phải giở nghề đàn áp ra xài
Vẫn là chuyện thanh niên yêu nước
Ghét thằng Tàu thằng cộng tác oai


Chúng hỗn thế ai mà chẳng ghét
Bọn bá quyền lấn đất giành sân
Chiếm biển, đảo còn chơi hóa chất
Đầu độc cho dân Việt chết dần


Nếu không ghét mới là chuyện lạ
Hoặc theo đuôi ấy chuyện lạ hơn
Của những đứa ngồi trên không lạ
Cướp nước xong bán nước quen đường


Nhìn lại đi bạo quyền cộng sản
Cô gái này tên Nguyễn Phương Uyên
Sinh viên trẻ từ trong nước đó
Chẳng ai đâu đừng có tuyên truyền


Nhìn kỹ đi hình cô gái ấy
Tuổi hai mươi, tuổi đẹp nào hơn
Mắt trong sáng, miệng cười xinh xắn
Đẹp thanh cao, đẹp nhất tâm hồn


Em đã hiểu đâu là sai trái
Đâu thành phần bán nước vong nô
Kẻ quyền uy ngồi cao ăn hại
Người dân quê sống bụi chết bờ


Tuổi trẻ đấy, Việt Nam giờ đấy
Chỉ nghe theo tiếng gọi non sông
Không khuất phục và không sống nhục
Triệu, Trưng xưa dòng giống anh hùng


Các em giờ đâu cần súng đạn
Cũng không đeo mã tấu lưỡi lê
Chỉ trong sạch sống ngay nói thật
Mà khiếp run bạo chúa quan hề


Nhìn kỹ nhé tập đoàn cộng đảng
Khi thanh niên đã quyết một lòng
Nhận thức ra đâu là sự thật
Những dối lừa cuốn nước theo sông


Nghe cho rõ bạo quyền hiểm độc
Tuổi trẻ nay đã hết nằm mơ
Một Phương Uyên tạm trong tù ngục
Bao Phương Uyên đang nắm tay chờ


Sắp rồi đấy sang trang sử mới
Đang rung rinh giọt nước tràn ly
Cứ bắt đi rồi giương mắt đợi
Trận cuồng phong nào có xa gì


Quang Dương

Bốn Năm Tù, Hai Bài Hát

Bốn năm tù cho hai bài hát
Thêm hai năm quản chế Việt Khang!
Còn Anh Bình chỉ tham gia mạng
Nhốt sáu năm, quản chế riêng bàn!


Ở đâu mà dã man như thế?
Chuyện người dân yêu nước sôi lòng
Muốn tỏ bày nỗi niềm trăn trở
Án ớ gì phi lý bất công?


Ở đâu xa Việt Nam giờ đấy
Bọn cộng quyền gian ác muội mê
Bả tham vọng che mờ con mắt
Tâm đảo điên quậy phá tứ bề


Bộ ca hát cũng là phản động
Cũng tuyên truyền lật đổ hay sao?
Người nhạc sĩ chỉ quen nốt nhạc
Với lời ca hại được ai nào?


Nếu người ta viết lên sự thật
Thì là điều đáng phục đáng khen
Thằng có tật trong mình mới giật
Mới cuống lên, ló cái đuôi hèn!


Lũ Tàu cộng ai mà không biết
Chuyên xâm lăng rình rập nước ta
Chỉ những đứa mưu toan cõng rắn
Là manh tâm đi cắn gà nhà


Thời đại này làm sao bưng bít
Những âm mưu bán nước phì thân
Cả thế giới đều đang chỉ trích
Bọn bất nhân, cái giống vô thần


Cứ bắt quàng rồi nhìn cho rõ
Cứ bỏ tù rồi ngóng cổ trông
Kẻ bạo quyền nghênh ngang mới đó
Dân bực lên đạp đổ chết chồng


Càng đàn áp càng thêm sức mạnh
Càng vang xa lời hát Việt Khang
Hoàng Nhật Thông và bao bạn trẻ
Vẫn hiên ngang phất lá cờ vàng


Cứ chờ đi một ngày gần lắm
Khi lòng dân không thể nhịn hơn
Ép cho cố tức thì phải nổ
Nhớ đừng than đừng trách hay hờn


Quang Dương