Saturday, October 15, 2016

Em Ở Một Nơi Anh Một Nơi











Em ở một nơi anh một nơi
Xoè tay cùng hứng hạt mưa rơi
Hạt tan trong nước bay trong gió
Hạt đọng bờ mi ướt mặt người

Giờ này em đang ở nơi đâu?
Anh thầm van vỉ giọt mưa ngâu
Mưa không về nữa mà ô thước
Cũng chẳng thương cho mấy nhịp cầu

Anh xa ngàn trùng em khuất ngàn mây
Trăng đêm hạ giới vẫn tròn đầy
Sương em bên đó vai còn đẫm
Rượu lạnh bên này anh vắng say

Còn đây cung phím với đường tơ
Còn mái tranh êm khói toả mờ
Còn tấm lòng son không biến đổi
Mỏi mòn ngày đợi lẫn đêm mơ

U tình mãi một vần thơ
Gửi bay theo gió thẫn thờ hồn hoang
Lạc đêm giục bước canh tàn
Nghe hư không gọi miên man vọng về


Quang Dương 10/2016

Rồi Cũng Đến Lúc

Rồi cũng đến lúc bia mộ khắc tên
Rồi cũng đến lúc nhang trầm khói hương
Rồi cũng đến lúc xác thân tro bụi
Rồi cũng đến lúc ảnh mờ gió sương

Người đã đến đây một ngày đẹp nắng
Cười tiếng chào đời khóc chuyện bi ai
Hết lối rong chơi vào nơi tịnh vắng
Rũ bụi đường trần nhẹ hẫng đôi vai

Mắt nào còn ngây sóng huyền diễm ảo
Tóc nào còn bay xoải gió phiêu bồng
Môi nào còn hồng nụ tình ngát dịu
Hơi nào còn nồng sưởi ấm đời nhau

Chí nào còn mong vá trời lấp biển
Mộng nào còn trông cuộc thế xoay vần
Lời nào còn trầm hùng uy dũng liệt
Lực bất tòng tâm mỏi gối một chiều

Còn lại gì đây? Chỉ còn hư vô
Còn lại gì đây? Còn chăng nỗi nhớ
Người chết yên rồi người sống ngậm ngùi
Chẳng chóng thì chầy sẽ đến lượt thôi

Rồi cũng đến lần hồn nương theo gió
Rồi cũng đến kỳ thân xác trả về
Rồi cũng đến ngày im lìm quạnh quẽ
Còn tiếng rì rào, cỏ, đá lặng nghe

Quang Dương 10/2016