Thursday, October 25, 2012

Ba Mươi Tháng Mười

Ba mươi tháng Mười
Ba mươi tháng nào
Chờ ngày bão nổi
Bao ngày nghẹn hơi


Việt Khang! Việt Khang!
Trần Vũ Anh Bình!
Thân trong ngục tối
Hiên ngang dáng đứng
Vẫn tỏ mặt người


Có bạo lực nào
Ngăn được tiếng hát?
Có ngục tù nào
Nhốt được lời thơ?
Có súng đạn nào
Át được dòng nhạc?
Có luật lệ nào
Cấm được tự do?


Toà án thối tha
Của lũ đê hèn
Nhục thân nô xú
Mãi quốc cầu vinh
Của bọn cướp nước
Xử người yêu nước
Của con rắn độc
Nhe nanh nhả nọc


Thẩm quyền đâu xử người yêu nước?
Tư cách nào xét tội hay công?
Bo bo một mớ luật rừng
Ôm chân Tàu cộng tráo trâng cả bầy
Hại người ái quốc lòng ngay
Ép cung xử kín nhục thay bạo quyền!


Trần Vũ Anh Bình!
Việt Khang! Việt Khang!
Và bao tinh anh
Tuổi trẻ nước Việt
Vẫn không khuất phục
Vẫn chẳng sờn gan
Vẫn đang tiến bước
Gian nguy không màng


Ba mươi tháng Mười
Ba mươi tháng nào
Nhớ nhé, nhớ nhé
Im như bão nổi
Ngầm như sóng cuộn
Truyền lan, truyền lan…


Hẹn ngày khởi điểm
Một lần vùng dậy
Làm lên cách mạng
Lịch sử sang trang


Gió nổi, gió nổi…
Sóng lên, sóng lên…
Truyền lan, truyền lan…


Quang Dương

Vui Tụ Điểm Trung Thu

Xa xa thấp thoáng xanh vàng tím
Lập lòe mờ tỏ bóng hoa đăng
Xôn xao khúc khích cười vui tiếng
Tha thướt trên cao dáng chị Hằng


Này kèn, này trống, này ca nhạc
Kia bánh, kia đèn, nọ pháo bông
Trẻ em tung tăng ngời xiêm áo
Bà ba, khăn đống, tứ thân hồng


Cha bồng, mẹ bế con yêu quý
Tròn xoe đôi mắt miệng bi bô
Ông dìu, bà dắt tay cháu nhỏ
Sống lại ngày xưa tuổi dại khờ


Sân khấu lộ thiên xem bé hát
“Trung Thu trăng sáng rước đèn chơi”
Nao nức bao lòng em bé khác
Chật đông chen đứng lẫn chen ngồi


Rồng rắn xếp hàng đây phát bánh
Mỗi người một miếng gọi là duyên
Mùi vị quê hương nơi đất khách
Một ăn mười nhớ Cuội tương truyền


Lắc cắc tùng cheng đâu vọng đến
Ơ kìa! Hay quá múa lân sư
Ông địa miệng toe, khoe bụng phệ
Chạy quanh chạy quẩn, té lăn cù


Ròn rã tiếng cười ròn khanh khách
Vỗ tay tán thưởng tiết mục hay
Xem xong tạt qua gian ẩm thực
Ấm lòng hương vị thức ăn đầy 


Trung Thu tụ điểm vui vui quá
Mỗi năm mới có một lần thôi
Trăng rằm tháng Tám tròn chi lạ
Sáng khắp nhân gian sáng cả trời


Mong mỗi mùa Thu trăng cứ lại
Cho các em thơ một niềm vui
Cho cả tuổi già niềm mong đợi
Dẫu đón Trung Thu tại đất người


Quang Dương
Mùa Trung Thu 2012

Nhớ Quá Ngày Xưa

Gác tay nằm tưởng nhớ
Những năm tháng ngày xưa
Một thời hoa mộng nở
Thuở ngây thơ vui đùa


Dạo ấy trời xanh quá
Đất cũng tươi màu hoa
Không gian bừng tiếng nhạc
Oanh ca rộn xóm nhà


Tuổi thơ vui với nhau
Cần chi đẹp, sang, giầu
Trò chơi sao giản dị
Vẫn ngẩn người mê lâu


Đi trước hay đi sau
Trắng đen tay dẻo mau
“Ăn gian! Ra chậm nhé”
“Ơ! Ai thèm, có đâu”


Tíu tít sáo đôi chân
Gót mềm nhún tung tăng
Lò cò đôi bắt cặp
Nhảy cao nối dây chằng


Năm, mười,… chơi ú tim
Đứa trốn đứa đi tìm
Trốn đâu mà kỹ thế?
Dưới gậm giường lim dim!


Theo rồng rắn lên cây
Uốn éo rồng lượn mây
Cố giữ đuôi chắc nhé
Thầy thuốc đuổi rồi đây!


Rồi bịt mắt bắt dê
Ti hí, nhớ đừng cho
Bắt trúng nhằm ngay mẹ
Bao nhiêu đứa cười bò


Xong thả đỉa ba ba
Xin chớ bắt đàn bà
Để phải tội đàn ông
Cơm trắng nõn như bông…


Bùm beng kìa cá sấu
Lờn vờn bơi giữa sông
Thập thò ai dám bước
Sấu ngoạm ngay gót hồng


Hay dung dăng dung dẻ
Dắt trẻ cùng đi chơi
Chưa đến ngõ nhà trời
Đã đánh rơi mất trẻ


Chị ra bảo khe khẽ
Để ba mẹ khỏi phiền
Thì đổi sang đu tiên
Giải gianh, đũa banh chuyền


Hoặc ra hẳn ngoài xa
Chơi đánh khăng: “táng!”,” gà!”
Kéo co rồi chọi đáo
Đất sét nặn thành nhà


Ô kìa! Bướm lượn sang
Cánh vàng đốm tím khoang
Lanh chanh giành nhau chụp
Bướm bay rồi thở than


Chuồn chuồn ớt chao lơi
Đậu xuống giậu mồng tơi
Đứa nào hên bắt được
Cắn rốn là biết bơi


Vào nhà chơi thủ công
Giấy đẹp gấp thuyền bông
Chim loan vầy chim phụng
Chong chóng quay phập phồng


Gió nổi căng dây diều
Vút theo áng mây chiều
Thả hồn theo cánh mộng
Mơ màng nhớ tiếng tiêu


Ô! nhà ai tàu dừa
Tỉa ngọn gác bên bờ
Xin vài tép lá mỏng
Xếp cào cào đẹp chưa!


Khéo tay cuốn lá tre
Làm kèn thổi tí te
Dâm bụt hoa đương nở
Ngắt cánh mềm đập nghe


Mồng tơi ửng bồ công
Bóp hột bôi môi hồng
Ti-gôn hoa hàng giậu
Cài tóc…, ai giả chồng?


Cho nhau lá thuộc bài
Ép trong vở lâu dài
Bài trả không cần học
Cô giáo cười…, tại ai?


Kìa bà đang gọt bưởi
Xin vỏ bôi vôi trầu
Nhúng vào nước rồi bóp
Nước đông thành rau câu


Đem bày sạp chợ đông
Đây chè, xôi, cốm, hồng
Mời anh xơi ngon nhé
Mai biết còn nhớ không?


Điệp bỗng đâu “ lộp bộp”
Giành nhau chộp ngoài hiên
Nướng lên rồi lẩy hột
Ăn bùi bùi có duyên


Chán điệp đi tìm me
Me chẳng rơi vỉa hè
Vin cành đành hái lá
Nhai đỡ sao chua lè


Vội ra kiếm nhãn lồng
Mọc trong bụi cỏ đồng
Quả nào vàng chắc ngọt
Chim quyên buồn ngẩn trông


Trứng cá đỏ cây sai
Trèo cao thoắt chân dài
Ổi xanh ngồng cũng hái
Chó sủa vọng vườn ai


Nắng vàng chiếu lao xao
Hoa râm bóng xuyên rào
Mải vui đâu kể nắng
Ửng tươi hai má đào


Khát rồi ra đầu ngõ
Bánh lọt đậu đỏ ly
Ít xu thì hột é
Mía róc nhai cũng chì


Khúc khích chọc ghẹo nhau
Đá nhận nhét lên đầu
Luồn vào lưng đá cục
Bã mía vung loạn ngầu


Mê học thua mê chơi
Đòn vọt thưởng lai rai
Cằn nhằn nghe cơm bữa
Yêu thương phước lâu dài


Qua rồi những tháng năm
Hoa gấm ngát tình thân
Thăng trầm nhân thế sự
Bó tay ngẫm bao lần


Rào rạt mưa ngoài xa
Xao xác gió quanh nhà
Một thân nơi quạnh quẽ
Ngủ rồi nước mắt ra


Quang Dương