Monday, May 24, 2021

Khép mình












Bâng khuâng thoáng nhẹ mùi hương
Tưởng đâu gần lắm lại dường rất xa
Thẫn thờ nhón một nụ hoa
Ngỡ trong gang tấc vẫn là chia ly

Người ơi, từ độ phân kỳ
Bao đêm thổn thức bờ mi đoanh tròng
Bụi gương nhạt phấn phai hồng
Vóc mai vò võ sắt cầm phôi pha 

Từ cơn gió thảm mưa nhoà
Lạc trong giông bão can qua ê chề
Chập chùng bến đục bờ mê
Chiêm bao tỉnh giấc não nề niềm đau

Còn chăng được thấy mặt nhau?
Còn chăng hương lửa nối cầu  ba sinh?
Tơ duyên chẳng vẹn với tình
Đành thôi trọn kiếp khép mình vào thu

5/2021
Quang Dương

Monday, May 17, 2021

Ô mai









Lâu lắm mới ăn lại ô mai
Nhớ ngày còn bé tuổi vàng nai
Mặn ngọt chua thơm hoà trong miệng
Túi sẵn một rồi cặp nhét hai

Cái mùi quyến rũ khó lặng yên
Cái vị trào dâng bắt phải ghiền
Nhấm một miếng thôi lòng hẹn thế
Ngoảnh đi ngoảnh lại hết cả viên

Nhỏ Cúc ngồi bên chốc dòm sang
Thằng Tánh đằng sau nhấp nhổm bàn
Đứa nào cũng chỉ xin một miếng
Miếng rồi miếng nữa hỏi sao tham!

Mai theo áo trắng vào xuân xanh
Quyện sắc hương hoa ước mộng lành
Chung viên cam thảo mơ chanh mận
Ngọt đẫm môi tình em với anh

Dốc đời bươn chải mai dần xa
Mặn đắng chua cay chẳng đậm đà
Dầu dãi bước đường sương nắng gió
Đâu rồi hảo vị tháng ngày qua

Tưởng đã quên luôn quả ô mai
Quên màu mực tím tóc duyên cài
Quên những ước mơ thành ảo vọng
Sau nhiều son nhạt với vàng phai

Chiều nay chống gậy đi ra phố
Ngang tiệm ô mai chợt chạnh lòng
Hoài niệm ghé vào xin thử miếng
Ký ức trào dâng mắt ngập dòng

5/2021
Quang Dương

Saturday, May 8, 2021

Tham vọng cuồng si












Buồn nỗi da mồi tóc bạc sương
Núi người sông lạ khối sầu vương
Cuối xuân mà gió còn căn cắt
Cánh nhạn lưng trời khuất tịch dương

Những tháng năm dài lặng lẽ trôi
Mây xám dăng ngang mãi thung đồi
Tâm can lữ thứ ai hoài niệm
Nhớ hận năm xưa vẫn ngậm ngùi

Tao loạn đất trời khói lửa lan
Cộng hung cướp phá khởi lòng tham
Xương trắng máu đào dân vô tội
Chủ thuyết ma, huynh đệ tương tàn

Mẹ Việt Nam đớn đau quằn quại
Ôm xác con xấu số vào lòng
Lòng mẹ dẫu bao dung quảng đại
Đất mộ nào phủ lấp cho xong?

Hồn tử sĩ trừng trừng nộ khí
Hồn cha, anh uất hận hiển linh
Hồn mẹ, em tức tưởi oan tình
Hồn dân tộc xót xa đành đoạn

Những pháo kích, AK, lựu đạn
Những bẫy, mìn gài lén đường đi
Những lưỡi lê mã tấu dao chuỳ
Những hầm hố chôn người tập thể

Tội nghiệt oan khiên vào hai thế kỷ
Tham vọng điên cuồng mờ mắt lương tri
Xuẩn ngốc si mê hợm hĩnh trây lì
Đưa cả nước vào tai vong diệt hoạ

Trời Việt Nam giờ đây u ám quá
Đất cha ông đem tùng xẻo dâng thù
Biển bạc rừng vàng biến thể đặc khu
Cho biển mất rừng tiêu sông cũng chết

Búa liềm sao trên đầu là đoạn kết
Sao búa liềm dưới đất trọn vong nô
Những xác người lại dầy đặc nhấp nhô
Trên biển sóng hay dạt xô hoang đảo

 Dân Việt Nam chết dần trong tử đạo
Ai sống còn cũng đói rách thảm thê
Chỉ đám Hán nô thái thú cẩu trề
Hút xương máu làm tay sai cho giặc

Phải làm sao trước hiểm nguy còn, mất
Xin anh linh tiên tổ độ phù trì
Cho roi thần Phù Đổng lại ra uy
Đứng lên hết cả toàn dân diệt cộng

5/2021
Quang Dương