Con kiến mà leo cành đa
Leo phải cành cộc mới leo ra leo vào
Còn anh đường chẳng giậu rào
Mà sao lẩn thẩn cũng đi vào đi ra?
Rằng vì yếm thắm khăn hoa
Ai phơi sợ mất nên chân xa phải vòng
Con kiến mà leo cành hồng
Leo phải mấu nhọn nghiêng trông rồi lùi
Còn anh trăng đã xuống sau đồi
Then mây khoá chặt sao không lùi còn trông?
Rằng vì thoáng ánh tơ ngần
Khe qua bóng nến nên mắt trần chợt vương
2/2023
Quang Dương