Thursday, June 27, 2013

Ông và Cháu



(Mến tặng hai cháu Quỳnh Anh và Thùy Anh)

- Bé ơi sao con kỳ thế
Giành đồ chơi của em con
Em đang chơi đùa tử tế
Đột nhiên la khóc om xòm

- Tại vì em không chịu trả
Búp bê này của con mà
Mỗi lần con chơi chưa thỏa
Em thường giựt lấy còn la

- Thì thôi con nhường em vậy
Em con nó bé hơn con
Nó đâu biết đường phải quấy
Búp bê đâu dễ hao mòn

- Đồ chơi em đâu có thiếu
Nhạc, phim, công chúa, sách, hình…
Nhiều lắm sao em chưa chịu
Cứ tham vơ hết về mình

- Em con tính tình nó vậy
Đã quen được thể cưng chiều
Từ từ rồi ông khuyên dạy
Tính tình em sẽ đáng yêu

Thôi con chiều em đi nhé
Lần sau ông nhớ mua hai
Giống hệt đồ chơi mỗi đứa
Chẳng giành chẳng dỗi giận dai

Nhưng kìa mặt nai phụng phịu
Dùng dằng chẳng muốn nhượng ai
Tay cầm búp bê giữ chặt
Lệ hoen trên má lăn dài

- Thôi, thôi, con đừng khóc nữa
Em con nó đã nín rồi
Mỗi đứa một bình sữa nhỏ
Uống rồi ông dắt đi chơi

Ra vườn cây đang sai trái
Hoa thơm cũng tỏa ngát hương
Tí Tì thích chua, mận nhái
Bé hay hảo ngọt, cam đường

- Bế! Bế! Ông ơi, ông bế
Cho con chơi cái chuông son
Leng keng chuông ngân vui quá
Cười to mắt Bé ngây tròn

Nhõng nhẽo em Tì cũng muốn
Lên cao cho thích như ai
Nhưng mà Bé không chịu xuống
Thì thôi.., ông bế cả hai

- Hai con đừng giành nhau nhé
Rung chuông nhè nhẹ thôi nha!
Nhường nhau mỗi lần một đứa
Giựt chuông khe khẽ thôi mà

Vang trong không gian đầm ấm
Tiếng cười trong vắt bé thơ
Tay ông hai bên trĩu nặng
Lòng ông nhẹ tựa sương mờ 

- Ông ơi em giựt mãi kìa!….
Oa!..oa!..oa!..oa!..oa!..oa!
Thôi! Thôi! Xuống! Xuống! Xuống! Xuống!
Vào! Vào! Vào! Vào! Vào! Vào!

Quang Dương

Tuesday, June 18, 2013

Đúng Rồi, Đi Chết Đi Đảng Cộng Sản Khốn Nạn!

(Theo biểu ngữ của TTYN Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên)


Đúng rồi hãy đi đi!
Hãy cút đi, hãy biến đi!
Hay tốt hơn hãy chết đi, chết ngay đi!

Đảng cộng sản khốn nạn
Đảng gian manh lường gạt
Đảng sắt máu bạo tàn
Đảng cướp của giết người
Đảng than nhũng mục nát

Đã hơn sáu mươi năm tác oai tác quái
Trên quê hương đau xót tội tình
Việt Nam tang tóc đói khổ điêu linh
Chưa đủ sao mà còn giả ngây giả điếc
Trước những uất nghẹn hờn oan nhọc nhằn rên xiết

Hãy đi đi và chết ngay đi!
Đảng cộng sản khốn nạn quỷ ma
Đừng tồn tại thêm một giây phút nào nữa
Con quái vật thần nanh đỏ mỏ
Đã quậy phá tan tành tổ quốc giang sơn
Đi đến đâu là gieo rắc kinh hoàng tang thương đến đó
Ở miền Bắc thì đấu tố, thủ tiêu, trấn áp, bạo hành
Chiêu bài bịp bợm, lừa thanh niên xác rục Trường Sơn
Vào miền Nam thì vơ vét tham lam, trả thù hèn hạ
Âm mưu thâm độc, gạt người ngay thây chật biển Đông
Đẩy toàn dân sa lầy kiệt quệ, rách nát đói nghèo, tha hoá nhân phẩm
Đưa đất nước thụt lùi quá khứ, chậm tiến lạc hậu, đạo đức suy đồi

Hãy đi đi và chết ngay đi!
Đảng cộng sản khốn nạn ác độc tham tàn
Thế giới này chẳng còn nơi đâu dung chứa
Bọn yêu tinh đeo mặt nạ hại người
Đục rỗng ruột mẹ Âu Cơ hoang tàn xơ xác
Đang từ biển bạc rừng vàng biến thành biển đục rừng hoang
Giựt nhà cướp đất, đẩy dân oan tứ tán lưu lạc sống bụi chết bờ
Tiếng bi thương thống khổ ai oán đã ngút tận trời xanh
Trong lúc đám tham quan ô lại sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi

Hãy đi đi và chết ngay đi!
Đảng cộng sản khốn nạn nhục hèn ô xú
Có mắt như mù liếm gót Hán ngoại xâm
Lịch sử đã muôn đời chứng minh có bao giờ lầm
Kẻ thù phương Bắc vẫn rắp tâm thừa cơ chiếm đoạt
Vậy mà các ngươi còn u u mê mê ôm hôn thắm thiết, đón đưa cờ quạt
Vẽ đường cho hươu, rước khỉ dòm nhà, quỵ lụy van xin nịnh bợ quan thầy
Khác nào sắp sẵn cỗ bàn để dâng đất nước này cho bọn Tàu phù Tàu khựa

Hãy nhìn lại đi!
Có phải không đã bao đời cha ông hy sinh gìn non giữ nước
Công lao biển trời xương chất thành núi máu chảy thành sông
Tô điểm dãy giang sơn hoa gấm rạng rỡ Lạc Hồng
Cho con cháu được ngẩng đầu hãnh diện với năm châu bốn bể
Thế mà sao có những đứa đi ngược đằng đầu ngu si bất kể
Rúc vào đống phân chui ra chắc mới đến nỗi ngu như thế
Chỉ vì chút danh lợi cỏn con mà tự trói mình trao thân tướng cướp
Kéo theo cả nước lâm vào hiểm họa ngoại xâm diệt quốc vong gia
 

Hãy đi đi và chết ngay đi!
Đảng cộng sản khốn nạn ôn hoàng dịch lệ
Hỏi rằng các ngươi có phải giống người
Đàn áp dã man bẻ cổ chết tươi
Đánh đập kéo lôi dập bầm thâm tím
Bỏ tù mọt gông không tòa không án
Kết tội nặng nề chẳng chứng chẳng bằng
Trẻ không tha già không thương, những đồng bào anh em ruột thịt
Chỉ vì người ta không thể ngồi yên khoanh tay câm nín
Để mặc dân oan đói khổ lầm than
Để mặc trẻ thơ thất học cơ hàn
Để mặc những em gái phải trần truồng cho ngoại nhân chọn lựa.
Càng không thể để mặc cho bọn đầu trâu mặt ngựa
Và đám chóp bu các ngươi tham nhũng lộng hành
Làm tan nát đất nước này chỉ vì một cái đảng hôi tanh
Nhắc đến tên là ai ai cũng đều căm thù nguyền rủa

Hãy đi đi, đi ngay đi, chết ngay đi, chết tức khắc!
Đem cái đảng ma cô côn đồ cộng phỉ vất thẳng vào sọt rác!
Không, phải chôn nó xuống!
Không, phải xé nó ra!
Không, phải băm nó thành trăm ngàn triệu mảnh!
Phải đốt nó thành tro, tán nhuyễn, vất ngoài không gian ra khỏi trái đất này!
Để nó không bao giờ còn có thể lan lây, gây thảm họa cho con người
Không bao giờ nữa
Và mãi mãi


quangdương

Tuesday, June 11, 2013

Phai Áo Tình Si

Tan học em về áo trắng bay
Nghiêng nghiêng vành nón dáng mai gầy
Đường quen ngõ thuộc anh ngây bước
Lạc dấu bao chiều mộng gửi mây

Ngày lễ em hiền áo cánh sen
Vấn vương hương quyện nến nhang đèn  
Thành tâm anh góp lời kinh nguyện
Nghìn ánh sao trời tan bóng đêm

Hoa nở trên thân áo lụa đào
Em cười tươi nụ bướm vờn chao
Đôi chim ríu rít chào Xuân mới  
Lặng ngất ngây lòng anh ước ao   

Nắng Hạ xanh màu áo thiên thanh
Em đi rợp mát lá cây cành
Anh về ghi tiếp vần thơ vụng
Chợt thoáng tia nhìn ai liếc nhanh

Chủ Nhật em khoe áo lụa vàng
Anh còn ươm mộng khúc tình lang
Đóa xinh Thu cúc bừng tươi nhụy
Chẳng ấm hồn anh phút ngỡ ngàng

E ấp đan tay em với ai
Son môi ửng thắm áo trang đài
Ngời trong mắt biếc mùa khai hội
Ẩn dấu tình anh, chút ngậm ngùi?

Ngày cưới em vui áo gấm hồng
Anh buồn quây ngọn gió hàn Đông
Tuyết băng phủ lấp đời sương gió
Giá lạnh tim côi chết cõi lòng

Ngơ ngẩn anh đi vớt mảnh tình
Qua đường ai hỏi cũng làm thinh
Tan duyên khuê các tròn thi sĩ
Góp lại trên tay nửa bóng hình

Em đã xa rồi xa thật xa
Trắng đêm khuya lộng áo trăng ngà
Ngồi đây hong nốt tình hư ảo
Mười ngón tay gầy che đuốc hoa


quangdương