Thursday, March 31, 2016

Nếu mà còn có em

Nếu mà còn có em
Anh đâu thành ngơ ngác
Nhìn như kẻ dại khờ
Trông như người đi lạc

Nếu mà còn có em
Anh không ngồi chốn vắng
Mặc nắng quái mưa xiên
Giống như gã thất tình

Nếu mà vẫn còn em
Anh không ốm liệt giường
Cũng không phải lang thang
Tấp cháo chợ cơm đường

Nếu mà vẫn còn em
Tóc anh không bù xù
Nhờ bàn tay khéo léo
Cắt tỉa đầy công phu

Nếu mà hãy còn em
Áo anh luôn thẳng nếp
Khi em đã xa rồi
Cần ai nhìn mà đẹp?

Nếu mà hãy còn em
Anh còn có niềm vui
Khi em đã mất rồi
Toàn chuỗi ngày buồn tủi

Bây giờ em ở đâu?
Em có còn trở lại?
Linh hồn em về đâu?
Bao giờ anh gặp lại?

Cô đơn và ngậm ngùi
Hận sầu và tiếc nuối
Phải chi... Ôi! Phải chi...
Sao anh còn chậm mãi?

Thức tỉnh đã muộn màng
Đời trắng một màu tang
Câu thề xưa nguyện giữ
Yêu nhau dù dở dang


Quang Dương 4/2016 

Friday, March 18, 2016

Đừng Hỏi Mẹ Tại Sao Bố Không Nhớ



Xin để kính tặng những Người Lính Việt Nam Cộng Hoà

Đừng hỏi mẹ tại sao bố không nhớ
Tháng năm nào con chập chững tập đi?
Câu đầu tiên con bập bẹ những gì?
Khi say ngủ con nằm nghiêng hay ngửa?

Đừng hỏi mẹ tại sao bố không nhớ
Lúc sinh con mẹ trở dạ lâu, mau?
Tã lót con mang ai bọc ai hầu?
Con cất tiếng chào đời nhanh hay chậm?

Cũng đừng hỏi tại sao bố không nhớ
Trên thân con có mấy nốt ruồi son?
Vết chàm quen bố thường chỉ sai bên
Và không chắc đỉnh đầu con hai xoáy

Đừng hỏi mẹ, con ơi là thật đấy
Bố của con chẳng nhớ chuyện gì đâu
Nói chi xa xôi bao việc xưa lâu
Cả những chuyện bây giờ còn ấp úng

Hỏi ngày cưới bố trả lời không đúng
Lúc làm quen trông lúng túng ra sao?
Lời nói yêu thương ngượng nghịu khi nào?
Bố quên hết còn giả vờ lảng tránh

Ví, nón quên mang cửa nhà quên đóng
Áo mặc lộn chiều, vớ tất sai màu
Chưa lão đã già, óc để đâu đâu
Rơi mất khỏi người những gì không đính

Nhưng con ơi, bố con xưa là lính
Thương quê hương vì chinh chiến điêu linh
Cống hiến tuổi xuân nhập ngũ đăng trình
Giữ cuộc sống an bình cho con, mẹ

Bố đã hiên ngang cùng bao bạn trẻ
Ngăn bước xâm lăng trấn giữ cõi bờ
Rồi cũng chỉ vì vận nước không ngờ
Tổ quốc mình rơi vào tay giặc đỏ

Thời thế đổi thay bố buồn từ đó
Sự khứ anh hùng nén hận  lưu vong
Luân lạc tha hương xá kể nhọc nhằn
Bố dựng lại cơ ngơi bằng hai tay trắng

Dẫu chẳng sang giầu cũng là đủ sống
Bố lo cho con, cho mẹ, cho em
Sức bố mòn nhanh nhưng chí nung thêm
Người chiến sĩ vẫn mong ngày phục quốc

Bọn phỉ quyền gian manh và bạo ngược
Chúng làm sao che dấu được tà tâm
Một sớm một chiều lộ mặt vô thần
Xô hết cả người dân mình xuống hố

Chế độ phi nhân cướp từ trẻ nhỏ
Đến cụ già cũng áo rách thân trơ
Lây lất cầu hang góc bụi gầm bờ
Bên những dinh cơ quan tham chung đỉnh

Còn nhiều lắm con ơi không thể tính
Tội ác Cộng gian tàn hại giống nòi
Nhưng sắp tới rồi trời có mắt soi
Toàn dân Việt sẽ vùng lên đòi nợ

Đừng hỏi mẹ tại sao bố không nhớ
Bố có thể quên, quên rất nhiều điều
Nhưng có một điều mẹ biết bố thật yêu
Và tha thiết trong thâm tâm hoài bão

Giành lại quê hương núi rừng biển đảo
Dựng lại Cờ Vàng tươi sắc Cộng Hòa
Sạch bóng bạo quyền vẳng tiếng âu ca
Đời sống thanh bình an vui trăm họ

Cũng là để cho con cùng bạn đó
Thế hệ mai sau tiếp bước dựng xây
Bảo vệ giang sơn hoa gấm từ đây
Dân Chủ Tự Do Phú Cường No  Ấm

Bố mẹ mong có một ngày đẹp nắng
Đưa các con về thăm lại quê hương
Dẫu gối lưng còng mắt phủ màn sương
Với gậy chống tay hay xe lăn đẩy

Ngày ấy toàn dân vui mừng biết mấy
Nhìn lại đất trời nhìn lại anh em
Tìm mái tranh xưa tìm mảnh vườn quen
Bừng sống dậy bao hồn thiêng sông núi


Quang Dương 3/2016

Thursday, March 10, 2016

Ước Gì




Ước gì em vẫn còn
Biết vậy anh chiều hết
Ước gì em không chết
Biết vậy anh bẻ bút

Ước gì em ở đây
Cho anh được cầm tay
Cho anh được nhìn mặt
Cho anh luồn tóc mây
 
Ước gì em mỉm cười
Cho anh níu chân Người
Cho tan bao phiền muộn
Cho đời còn chút vui

Ước gì em đang hát
Cho anh trầm thể xác
Cho anh bổng tâm hồn
Cho anh bừng nốt nhạc

Ước gì em đang vẽ
Chân dung thuở năm nào
Búp thon màu yểu điệu
Nghiêng nét mềm xinh xao

Ước gì em thấp thoáng
Vâng, chỉ thấp thoáng thôi
Hay nửa nét chau mày
Hay góc lời giận dỗi

Ước gì không là mơ
Ôi, đến mơ còn khó
Nhưng thiên thu vẫn đợi
Gửi em lời xin lỗi

Làm sao anh đền bù
Ân tình em trao gởi
Làm sao anh chuộc lại
Lỗi lầm cao vời vợi

Những mong muốn của em
Làm sao anh cứ quên
Tại sao anh lần lữa
Ủ nét hoa bên rèm

Chắc ân hận mãi thôi
Bây giờ anh mới hiểu
Sống dù trọn thương yêu
Mất nhau rồi vẫn thiếu

Chắc ân hận ngàn đời
Bây giờ anh thật hiểu
Cho nhau đừng hẹn ngày
Xa rồi là xa mãi

Buồn thương và tiếc nuối
Thì cũng đã muộn màng
Do dự và chậm trễ
Lỗi tại anh mọi đàng

Vùi đầu trong ảo ảnh
Loay hoay được những gì?
Sống chỉ còn tiềm thức
Thôi gục mặt mà đi

Quang Dương 3/2016



Nhìn Nhau Mờ Khói Hương



Ngày xưa anh theo em
Áo em vương màu nắng
Ngày nay anh theo em
Dáng em pha màn sương


Ngày xưa anh yêu em
Mắt long lanh trời biếc
Ngày nay anh yêu em
Bóng em xa ngàn phương

Ngày xưa mình yêu nhau
Tình ngát xanh một màu
Ngày nay vẫn yêu nhau
Duyên nối vào đời sau

Định mệnh dẫu cắt rời
Thương nhớ chẳng hề nguôi
Đường đời chia ngăn lối
Tình không hề phai phôi

Ngày xưa anh yêu em
Đoá xinh bừng hé nhuỵ
Ngày nay vẫn yêu em
Tình anh không hề cũ

Người đã vào thiên thu
Tình đã thành huyền sử
Một ngày gọi trăm năm
Một lần thôi cũng đủ

Ngày xưa anh yêu em
Áo em nắng chiều vương
Ngày nay anh yêu em
Mộ em mờ khói hương

Nhìn nhau mờ khói hương

Quang Dương


Monday, March 7, 2016

Truyện Cổ Tích Buồn

Con ngồi nghe mẹ kể
Truyện cá chép ngày xưa
Vượt vũ môn mọc cánh
Hóa thành rồng phun mưa

Đem nước cho nhân thế
Xanh tươi khắp ruộng đồng
Trải sông dài biển rộng
Khơi mát nguồn an thông

Wednesday, March 2, 2016

Giải Đáp Bài Thơ Đố Về Người

Người lính (chiến sĩ) trấn ở biên cương
Ngăn quân thù giữ quê hương nước nhà

Người con cha mẹ sinh ra
Công lao dưỡng dục cho ta cuộc đời

Người máy không phải là người
Đứng đi làm việc như người thật hay

Người hoả tinh thích lái đĩa bay
Đôi khi xẹt tới bắt tay địa cầu

Người bệnh (ốm) mặt mũi rầu rầu
Nóng ho sổ mũi nhức đầu biếng ăn

Người bù nhìn trụ giữa đồng xanh
Ngăn cho chim chóc khỏi tranh hoa màu

Người tiền sử (thượng cổ) từ thuở xưa lâu
Sống thời đồ đá trông ngầu ngầu ghê

Người mẫu nghe đến là mê
Hình dung vóc dáng không chê điểm nào

Người lịch sự (bặt thiệp) khéo léo câu chào
Xã giao cư xử ngọt ngào đáng khen

Người lạ chưa biết chưa quen
Chưa từng gặp mặt cho nên  phải dè

Người dưng (lãnh cảm, vô cảm) không ngó không nghe
Không thương không ghét không e không cần

Người yêu (tình) hay thích ngồi gần
Nhìn nhau trìu mến lòng dâng dâng tình

Người vô hình (tàng hình) không bóng không hình
Không hơi không tiếng lặng thinh ra vào

Người mẹ ơn nghĩa dạt dào
Lòng thương con cái sóng trào đại dương

Người cha dãi nắng dầm sương
Công lao sánh tựa Thái sơn cao vời

Người  thích lội hay bơi
Phần đuôi là cá phần người mình trên

Người dơi (người nhạn trắng) bay được như chim
Ra tay nghĩa hiệp truy tìm kẻ gian

Người sói (rừng) sống chốn rừng hoang
Lẫn cùng muông thú suối hang ẩn mình

Người ngợm đầu tóc lình xình
Áo quần lem luốc thân hình mốc meo

Người nghèo tiền bạc hẹp eo
Chạy ăn từng bữa nợ đeo khất hoài

Người thợ (công nhân) hãng xưởng miệt mài
Chân tay lao động mệt nhoài tấm thân

Người nhái xuống nước lặn ngầm
Thi hành công tác hải quân mong chờ

Người đá (gỗ) mình mẩy trơ trơ
Không cười không khóc cứng đờ lạnh tanh

Người đẹp mắt biếc mày thanh
Dung nhan kiều mỵ như tranh treo tường

Người hùng dũng cảm phi thường
Cứu người hoạn nạn đương trường lâm nguy

Người tí hon nhỏ bé tí ti
So bề thước tấc khác gì trẻ con

Người thiểu số (Thượng, sắc tộc) sống ở trên non
Cao nguyên sơn cước chon von bản làng

Người thầy đạo mạo đàng hoàng
Phát lời từ huấn bảo ban học trò

Người vị tha (rộng rãi) không lấy, hay cho
Người ích kỷ (keo kiệt) chỉ giữ bo bo phần mình

Người hiền (tốt) người thích lại gần
Người dữ (xấu) người sợ, ngại ngần tránh xa

Người Việt Nam vốn một mẹ cha
Cội nguồn Âu Lạc nước nhà Văn Lang

Quang Dương 2/2016

Bài Thơ Đố Về Người

Tiếng Việt của chúng ta có nhiều từ kép với chữ "người" ở đằng trước như "người ta", "người nhà", "người hiền", "người dữ", "người bán hàng", "người đưa thư", "người ngoại quốc", v..v... Sau đây là những câu đố tự chế ra theo chủ quan của người viết (lại người nữa!) mà câu trả lời luôn luôn có chữ "người" đi trước. 

Mời các Bạn nếu rảnh rang không còn việc gì làm thì thử đoán cho vui. Rất dễ và tuỳ kinh nghiệm riêng của mỗi Bạn, có thể một câu đố sẽ có mấy câu trả lời khác nhau, thường là đều... đúng cả. Nếu có câu đố nào không được rõ ràng, thiếu chính xác là do lỗi của người viết, mong các Bạn vui vẻ bỏ qua. Vậy xin mời bắt đầu.

Người nào trấn ở biên cương
Ngăn quân thù giữ quê hương nước nhà?

Người nào cha mẹ sinh ra
Công lao dưỡng dục cho ta cuộc đời?

Người nào không phải là người
Đứng đi làm việc như người thật hay?

Người nào thích lái đĩa bay
Đôi khi xẹt tới bắt tay địa cầu?

Người nào mặt mũi rầu rầu
Nóng ho sổ mũi nhức đầu biếng ăn?

Người nào trụ giữa đồng xanh
Ngăn cho chim chóc khỏi tranh hoa màu?

Người nào từ thuở xưa lâu
Sống thời đồ đá trông ngầu ngầu ghê?

Người nào nghe đến là mê
Hình dung vóc dáng không chê điểm nào?

Người nào khéo léo câu chào
Xã giao cư xử ngọt ngào đáng khen?

Người nào chưa biết chưa quen
Chưa từng gặp mặt cho nên  phải dè?

Người nào không ngó không nghe
Không thương không ghét không e không cần?

Người nào hay thích ngồi gần
Nhìn nhau trìu mến lòng dâng dâng tình?

Người nào không bóng không hình
Không hơi không tiếng lặng thinh ra vào?

Người nào ơn nghĩa dạt dào
Lòng thương con cái sóng trào đại dương?

Người nào dãi nắng dầm sương
Công lao sánh tựa Thái sơn cao vời?

Người nào thích lội hay bơi
Phần đuôi là cá phần người mình trên?

Người nào bay được như chim
Ra tay nghĩa hiệp truy tìm kẻ gian?

Người nào sống chốn rừng hoang
Lẫn cùng muông thú suối hang ẩn mình?

Người nào đầu tóc lình xình
Áo quần lem luốc thân hình mốc meo?

Người nào tiền bạc hẹp eo
Chạy ăn từng bữa nợ đeo khất hoài?

Người nào hãng xưởng miệt mài
Chân tay lao động mệt nhoài tấm thân?

Người nào xuống nước lặn ngầm
Thi hành công tác hải quân mong chờ?

Người nào mình mẩy trơ trơ
Không cười không khóc cứng đờ lạnh tanh?

Người nào mắt biếc mày thanh
Dung nhan kiều mỵ như tranh treo tường?

Người nào dũng cảm phi thường
Cứu người hoạn nạn đương trường lâm nguy?

Người nào nhỏ bé tí ti
So bề thước tấc khác gì trẻ con?

Người nào sống ở trên non
Cao nguyên sơn cước chon von bản làng?

Người nào đạo mạo đàng hoàng
Phát lời từ huấn bảo ban học trò?

Người nào không lấy, hay cho?
Người nào chỉ giữ bo bo phần mình?

Người nào người thích lại gần?
Người nào người sợ, ngại ngần tránh xa?

Người nào vốn một mẹ cha
Cội nguồn Âu Lạc nước nhà Văn Lang?

Quang Dương 2/2016