Tuesday, November 13, 2012

Nguyễn Phương Uyên, Người Em Dũng Cảm

Những hôm đầu đọc tin đăng tải
Một nữ sinh mất tích biệt tăm
Tưởng bắt cóc nhưng mà không phải
Ra công an chộp lén giam ngầm!


Là nhà nước hay là đảng cướp?
Hành xử sao giống bọn ma-phia?
Cứ muốn bắt ai là bịt mắt
Chẳng cần rao, chẳng báo, không tòa?


Khiến mẹ cha người ta hoảng hốt
Lo thất thần tìm kiếm khắp nơi
Bạn bè lớp xôn xao thảng thốt
Dạ hoang mang, tâm trạng rối bời


Chối loanh quanh mãi sau phải nhận
Vẫn cái trò bắt nguội lòi đuôi
Chắc quen thói hung hăng táng tận
Coi dân đen không phải con người!


Ngỡ việc gì kinh thiên động đảng
Phải giở nghề đàn áp ra xài
Vẫn là chuyện thanh niên yêu nước
Ghét thằng Tàu thằng cộng tác oai


Chúng hỗn thế ai mà chẳng ghét
Bọn bá quyền lấn đất giành sân
Chiếm biển, đảo còn chơi hóa chất
Đầu độc cho dân Việt chết dần


Nếu không ghét mới là chuyện lạ
Hoặc theo đuôi ấy chuyện lạ hơn
Của những đứa ngồi trên không lạ
Cướp nước xong bán nước quen đường


Nhìn lại đi bạo quyền cộng sản
Cô gái này tên Nguyễn Phương Uyên
Sinh viên trẻ từ trong nước đó
Chẳng ai đâu đừng có tuyên truyền


Nhìn kỹ đi hình cô gái ấy
Tuổi hai mươi, tuổi đẹp nào hơn
Mắt trong sáng, miệng cười xinh xắn
Đẹp thanh cao, đẹp nhất tâm hồn


Em đã hiểu đâu là sai trái
Đâu thành phần bán nước vong nô
Kẻ quyền uy ngồi cao ăn hại
Người dân quê sống bụi chết bờ


Tuổi trẻ đấy, Việt Nam giờ đấy
Chỉ nghe theo tiếng gọi non sông
Không khuất phục và không sống nhục
Triệu, Trưng xưa dòng giống anh hùng


Các em giờ đâu cần súng đạn
Cũng không đeo mã tấu lưỡi lê
Chỉ trong sạch sống ngay nói thật
Mà khiếp run bạo chúa quan hề


Nhìn kỹ nhé tập đoàn cộng đảng
Khi thanh niên đã quyết một lòng
Nhận thức ra đâu là sự thật
Những dối lừa cuốn nước theo sông


Nghe cho rõ bạo quyền hiểm độc
Tuổi trẻ nay đã hết nằm mơ
Một Phương Uyên tạm trong tù ngục
Bao Phương Uyên đang nắm tay chờ


Sắp rồi đấy sang trang sử mới
Đang rung rinh giọt nước tràn ly
Cứ bắt đi rồi giương mắt đợi
Trận cuồng phong nào có xa gì


Quang Dương

No comments:

Post a Comment