Thursday, June 27, 2013

Ông và Cháu



(Mến tặng hai cháu Quỳnh Anh và Thùy Anh)

- Bé ơi sao con kỳ thế
Giành đồ chơi của em con
Em đang chơi đùa tử tế
Đột nhiên la khóc om xòm

- Tại vì em không chịu trả
Búp bê này của con mà
Mỗi lần con chơi chưa thỏa
Em thường giựt lấy còn la

- Thì thôi con nhường em vậy
Em con nó bé hơn con
Nó đâu biết đường phải quấy
Búp bê đâu dễ hao mòn

- Đồ chơi em đâu có thiếu
Nhạc, phim, công chúa, sách, hình…
Nhiều lắm sao em chưa chịu
Cứ tham vơ hết về mình

- Em con tính tình nó vậy
Đã quen được thể cưng chiều
Từ từ rồi ông khuyên dạy
Tính tình em sẽ đáng yêu

Thôi con chiều em đi nhé
Lần sau ông nhớ mua hai
Giống hệt đồ chơi mỗi đứa
Chẳng giành chẳng dỗi giận dai

Nhưng kìa mặt nai phụng phịu
Dùng dằng chẳng muốn nhượng ai
Tay cầm búp bê giữ chặt
Lệ hoen trên má lăn dài

- Thôi, thôi, con đừng khóc nữa
Em con nó đã nín rồi
Mỗi đứa một bình sữa nhỏ
Uống rồi ông dắt đi chơi

Ra vườn cây đang sai trái
Hoa thơm cũng tỏa ngát hương
Tí Tì thích chua, mận nhái
Bé hay hảo ngọt, cam đường

- Bế! Bế! Ông ơi, ông bế
Cho con chơi cái chuông son
Leng keng chuông ngân vui quá
Cười to mắt Bé ngây tròn

Nhõng nhẽo em Tì cũng muốn
Lên cao cho thích như ai
Nhưng mà Bé không chịu xuống
Thì thôi.., ông bế cả hai

- Hai con đừng giành nhau nhé
Rung chuông nhè nhẹ thôi nha!
Nhường nhau mỗi lần một đứa
Giựt chuông khe khẽ thôi mà

Vang trong không gian đầm ấm
Tiếng cười trong vắt bé thơ
Tay ông hai bên trĩu nặng
Lòng ông nhẹ tựa sương mờ 

- Ông ơi em giựt mãi kìa!….
Oa!..oa!..oa!..oa!..oa!..oa!
Thôi! Thôi! Xuống! Xuống! Xuống! Xuống!
Vào! Vào! Vào! Vào! Vào! Vào!

Quang Dương

No comments:

Post a Comment