Đã tự
nhủ rằng:
Đồng
nghiệp lấn lướt không buồn,
Nhịn
rồi
Chủ,
thầy xử ép không oán,
Nhẫn
rồi
Hàng
xóm xấu tính không tức,
Xả rồi
Tiểu
nhân ám hại chẳng thù,
Ngộ rồi
Đời bất
như ý chẳng than,
Tu rồi
Chuyện
người gác ngoài tai
Việc
đời không ngó ngàng
Vậy mà:
Thấy
cảnh dân oan ta thán,
Buồn
lắm
Nhìn
nỗi anh em khổ nạn,
Tức quá
Biết
tin giặc cộng tham tàn,
Giận
run
Rõ việc
bạo quyền bán nước,
Sôi gan
Hiểu dã
tâm Tàu xâm lược,
Tím
ruột
Không
giận sao được chuyện đời trái ngược
Đồ đáng
liệng cống xum xoe lộng kiếng
Một cái
thây ma cả đám hít hà
Mặt
trâng mày tráo huyênh hoang nói láo
Kẻ ác
hoành hành người thiện thiệt thân
Đứa ngu
cầm trịch sơn hà nguy kịch
Còn tu
sao nổi phải bỏ tu thôi
Nhẫn
nhịn không khá nhịn nhục mãi à?
Tức
giận phải rồi không giận mới lạ
Con
giun đã quằn người nhũn hoài a?
Hoãn tu
Khoan
nhẫn
Thôi
ngộ
Ngừng
xả
Xóa sạch
cộng sản rồi tu
Dẹp tan
bạo quyền rồi nhẫn
Chưa
muộn
quangdương
No comments:
Post a Comment