Wednesday, June 29, 2016

Thơ Nhớ Người (2)

Kỷ niệm lần giỗ năm thứ nhì của Em, Trần Thị Tuyết
 
Em có về gợi cho anh biết nhé
Anh vẫn chờ như thuở ấy hẹn hò
Ghế đá công viên hàng cây cùng đợi
Gió nhẹ mơn cành vài chiếc lá vàng đưa

Em có về nhủ cho anh biết nhé
Em biết không anh vẫn ngóng vẫn trông
Bàn thư viện chiều xưa vờn nắng nhẹ
Dáng ngoan hiền ngợ tiếng guốc thân quen

Em có về hay không anh vẫn đợi
Bao yêu thương luyến nhớ vẫn đong đầy
Tháng năm dài dù cách trở ngàn mây
Lòng son sắt dẫu thân tàn khô héo

Em không về anh vẫn còn ngồi đấy
Ru hồn vào những kỷ niệm thân thương
Mộng bên nhau xe đạp dắt tan trường
Tà áo trắng bay hoài trong tiềm thức

Anh vẫn chờ vẫn chẳng cần sự thật
Sự thật nào xóa bỏ được tình ta
Vẫn ngồi đây trong hương khói nhạt nhoà
Trên đồi vắng tha ma buồn lạnh lẽo
 
Em yêu ơi dù âm dương vạn nẻo
Dù xác thân đã vĩnh biệt ngàn đời
Tấm lòng anh xin nguyện với đất trời
Luôn ghi nhớ bóng hình em bất diệt

Hẹn kiếp sau? Không, cả muôn vạn kiếp!
Tay trong tay ta sẽ lại bên nhau
Đến bạc đầu? Không, sẽ chẳng bạc đâu!
Tóc xanh mãi vì tình không biến đổi

Gió lên rồi, hoàng hôn dần chợt tối
Có phải không trong gờn gợn vi vu
Đã về đây thăm thẳm tự nghìn thu
Lời âu yếm như thuở lồng trăng nước

Sưởi ấm lòng anh con đường phía trước
Vẫn có em cùng bước đó phải không?
Thân dẫu chìm tan sương khói mịt mùng
Lòng gắn bó vẫn còn trong muôn thuở

Quang Dương 6/2016

No comments:

Post a Comment