Trời vẫn không có gió
Trời vắng cả làn mây
Cơn khát khô cành lá
Sỏi đá cũng hao gầy
Tôi nhớ những trận mưa
Ào ào giữa ban trưa
Mát cây mát cả đá
Mát mặt người năm xưa
Tôi nhớ những cơn gió
Xua tan nỗi nhọc nhằn
Giọt mồ hôi lấm tấm
Trán mẹ hiền khô nhanh
Tôi nhớ những gót chân
Rón rén đôi guốc cong
Và tiếng cười khúc
khích
Lao xao dòng nước
trong...
Tôi nhớ cuộc đổi đời
Long đong kiếp phận
người
Há nguyên một thế kỷ
Khốc khô cả mặt trời!?
Sao mãi không nổi gió?
Sao mãi vẫn im mưa?
Khắc khoải trưa hè
vắng
U trầm tiếng võng đưa
Quang Dương 8/2016
No comments:
Post a Comment