Ngồi
buồn đếm lá vàng rơi
Vàng bao nhiêu lá chao ôi
là buồn
Tiếng lòng thổn thức mưa
tuôn
Sầu đong nặng hạt, vóc
gương nhạt nhoà
Nhặt chiếc
lá vàng nhớ bạn tri âm
Nhớ thuở ngày xưa cùng lớp
cùng sân
Giờ chơi gom lá thay tiền
Trò vui mở quán bán hàng
Cành khô, sỏi, đá rộn ràng
Tiền trao cháo múc cười duyên
Áo nhẹ mây trời những giờ học
tan
Gió quyện đôi tà vương vấn hồn
hoang
Em theo trường lớn xa xôi
Anh lưu lạc bốn phương trời
Vẫn hẹn lòng hai tiếng chung
đôi
Nghe khúc nhạc buồn xót chuyện
tình xa
Sóng nổi đất bằng nát ngọc
chìm hoa
Đạn bom mờ lấp quê mình
Đời trai mạnh bước đăng trình
Chia tay chẳng chén tương
quỳnh
Thương hoài khoé miệng cười
xinh
Em về khơi chén sầu
Quyện trong khói thuốc chìm
giấc mộng sâu
Anh đi hoài thương nhớ
Kỷ niệm ngày xưa vẫn chưa phai
mờ...
Bây giờ mình đây bạn cũ nơi
nao?
Lá mùa thu rơi càng lúc càng
mau
Đầy trời sương che ngập lối
Lòng người năm xưa vẫn thế
Đường đời ngăn chia hai ngả
Cuộc vui ngày ấy còn đâu...
Mong được một lần tái ngộ tri
âm
Dẫu chẳng đá vàng cũng nặng
tình thâm
Đời trai mỏi kiếp phong trần
Phong sương bạc áo vai sờn
Trăm năm nước chảy đá mòn
Nghìn năm tơ cũ còn vương
Quang Dương
No comments:
Post a Comment