Buồn nỗi da mồi tóc bạc sương
Núi người sông lạ khối sầu vương
Cuối xuân mà gió còn căn cắt
Cánh nhạn lưng trời khuất tịch dương
Những tháng năm dài lặng lẽ trôi
Mây xám dăng ngang mãi thung đồi
Tâm can lữ thứ ai hoài niệm
Nhớ hận năm xưa vẫn ngậm ngùi
Tao loạn đất trời khói lửa lan
Cộng hung cướp phá khởi lòng tham
Xương trắng máu đào dân vô tội
Chủ thuyết ma, huynh đệ tương tàn
Mẹ Việt Nam đớn đau quằn quại
Ôm xác con xấu số vào lòng
Lòng mẹ dẫu bao dung quảng đại
Đất mộ nào phủ lấp cho xong?
Hồn tử sĩ trừng trừng nộ khí
Hồn cha, anh uất hận hiển linh
Hồn mẹ, em tức tưởi oan tình
Hồn dân tộc xót xa đành đoạn
Những pháo kích, AK, lựu đạn
Những bẫy, mìn gài lén đường đi
Những lưỡi lê mã tấu dao chuỳ
Những hầm hố chôn người tập thể
Tội nghiệt oan khiên vào hai thế kỷ
Tham vọng điên cuồng mờ mắt lương tri
Xuẩn ngốc si mê hợm hĩnh trây lì
Đưa cả nước vào tai vong diệt hoạ
Trời Việt Nam giờ đây u ám quá
Đất cha ông đem tùng xẻo dâng thù
Biển bạc rừng vàng biến thể đặc khu
Cho biển mất rừng tiêu sông cũng chết
Búa liềm sao trên đầu là đoạn kết
Sao búa liềm dưới đất trọn vong nô
Những xác người lại dầy đặc nhấp nhô
Trên biển sóng hay dạt xô hoang đảo
Dân Việt Nam chết dần trong tử đạo
Ai sống còn cũng đói rách thảm thê
Chỉ đám Hán nô thái thú cẩu trề
Hút xương máu làm tay sai cho giặc
Phải làm sao trước hiểm nguy còn, mất
Xin anh linh tiên tổ độ phù trì
Cho roi thần Phù Đổng lại ra uy
Đứng lên hết cả toàn dân diệt cộng
5/2021
Quang Dương
No comments:
Post a Comment