Thấm thoát bao Thu qua
Thu nay trăng đã già
Cúi đầu trăng không tỏ
Ngẩng mặt trăng đi xa
Chim đậu cành Nam hót
Gió Bấc táp phong ba
Râm ran lời kinh khổ
Xác xơ đau nỗi nhà
Cuồng nộ suốt đêm ngày
Người cúi mặt khoanh tay
Chúa trên cao rơi lệ
Giáo đường thốc bụi bay
Hết bão đến mưa dầm
Tả tơi khắp lương dân
Hung tàn che đạo lý
Bạo lực khuất thánh thần
Hiu hắt cảnh chiều Đông
Nhúm nhen ngọn lửa hồng
Lời nguyện cầu vang tỏ
Lòng người đã hiệp thông
Biển đang gọi sóng lên
Chim dang cánh bay liền
Hoa tình thương sớm nở
Trái hận sầu mong quên
Quang Dương
No comments:
Post a Comment