Thursday, August 23, 2012

Bài Vè Gửi Côn Trùng

Tôi làm bài vè này
Ý thẳng với lời ngay
Để cảnh cáo các vị
Côn trùng trong nhà này


Mời ruồi ra ngoài chơi
Xin kiến thôi tha mồi
Và nhện ngưng giăng mạng
Nhà tôi đã chật rồi


Tôi yêu cầu tò vò
Không làm tổ mái kho
Mối mọt và mạt bọ
Tường nhà tôi đừng bò


Tôi tuy ít ăn chay
Và chưa quy y thầy
Nhưng ngại phạm sát giới
Thất đức lại bẩn tay


Lúc trưa có một ông
Nhặng đực bay vòng vòng
Trước tô canh đậu hũ
Làm tôi phải nhọc công


Chẳng nỡ đập chết ông
Tôi dùng bao ny lông
Căn me ông vừa đậu
Úp ông nhốt trong lồng


Đem ông ra ngoài sân
Phóng sinh hơn một lần
Mong ông từ đây nhớ
Phòng tôi thôi đừng gần


Vừa vào bồn rửa tay
Chán quá đã thấy ngay
Một bà nhền nhện chửa
Uống nước to bụng đầy


Vất vả lại cầm bao
Quây bắt chán làm sao
Nhẹ tay sợ bà mệt
Đẻ non tôi tội nào?


Thỉnh bà ra ngoài sân
Thả trong bụi cỏ tần
Chỗ tốt xin bà ở
Buồng tôi đừng quẩn chân


Thở phào nằm nghỉ lưng
Lơ mơ nhìn mông lung
Cái gì đang chuyển động
Một cậu mối to đùng


Nguy to, cậu viếng nhà
Vắt vẻo trên cột xà
Gấp rút phải tìm cách
Tống tiễn cậu đi xa


Gạt cậu rớt vào bao
Túm miệng tôi chạy ào
Tuốt luốt ra đầu ngõ
Giũ cho cậu xuống hào


Thất thểu tôi quay về
Ngán ngẩm và ủ ê
Làm sao tôi cứ phải
Loay hoay như làm hề?


Vừa vào đến nhà trong
Chồng già cũng vừa mong
“Em ơi mấy con kiến
Mặt bếp đang lòng vòng…”


Lụi hụi chạy ra xem
Thì ra lại kiến đen
Không biết từ đâu đến
Ngo ngoe sợi ăng-ten


Miệng chén đang thập thò
Đánh hơi mùi cá kho
Món này đâu có phải
Dành cho mấy chú bò


Thôi mời chú ra vườn
Đó là tôi còn thương
Chứ mà gặp người khác
Các chú nát như tương


Tôi bực lắm rồi đó
Nên cố làm bài vè
Đọc lên mời mấy trự
Côn trùng xin lắng nghe


Mỗi giống một giang sơn
Mỗi loài một tổ ấm
Sao cứ phiền lòng nhau
Chơi cái tình xâm lấn?


Đừng thấy tôi hiền lành
Bày đặt trò ma lanh
Vờ vịt giương cờ quạt
Cắm dùi lập bản doanh


Đục khoét làm hư hao
Lén lút nhập cư vào
Đầy nhà bất hợp pháp
Muốn đẩy tôi té nhào?


Vừa phải thôi côn trùng
Tôi không thể sống chung
Với thành phần phá hoại
Như các chú các ông


Nhẫn nhịn thường hữu hạn
Khoan dung đâu vô bờ
Nói nhẹ vẫn lờn mặt
Biện pháp mạnh đang chờ


Vậy nghe đây tuyên ngôn
Muốn tốt nên biết khôn
Rút lui có trật tự
Bằng không hãy liệu hồn!


Quang Dương

No comments:

Post a Comment