Thursday, May 30, 2013

Hoa Xưa Trắng Mộng


Làn gió Xuân về mơn lá non
Rung rinh chồi mới búp xoe tròn
Nhìn đôi bướm trắng vờn trong nắng
Se sắt mơ về tuổi mộng son

Ngày ấy vô tư quá chúng mình
Đời tươi như nắng rạng bình minh
Trò chơi bịt mắt dang tay bắt
Em trốn anh tìm quây chạy quanh

“Anh bắt hụt rồi!... Ê! Lêu lêu…”
Anh quơ, em lách thuận tay khều
Anh vừa chạm áo - “Ê! Ti hí…”
Em dỗi anh đền, chẳng dám kêu

Tiếng cười khúc khích vang trong trẻo
Mong sẽ theo nhau mãi những ngày
Lịch thay từng tấm ta cùng lớn
Một sớm Xuân hồng chợt má hây

Ngập ngừng áo trắng về qua ngõ
Mắc cỡ, tia nhìn giấu ở đâu?
Anh còn bối rối chân quên lối 
Em thoáng trông lên, ngượng cúi đầu

Những tưởng tương lai sẽ đón chờ
Sân đời hoa nở ngát hương mơ
Như đôi chim nhỏ chao liền cánh
Hòa nhịp yêu đương vẫn hẹn hò

Ngờ đâu con tạo đa đoan quá
Mối tình vừa chớm đã chia xa
Tang thương một cuộc sầu ly biệt
Ngọc nát châu chìm máu lệ pha

Đất bằng nổi sóng dậy điêu linh
Nước mất nhà tan bóng lẻ hình
Em đi một sớm không về nữa
Ngơ ngẩn hồn anh trắng bạch quỳnh

Biển cất em vào cõi tịnh yên
Không yêu không ghét chẳng ưu phiền
Đời không dung dị em rũ áo
Lưu lạc mình anh chạnh nỗi niềm

Từ đấy đêm về cứ vấn vương
Ôm trăng huyễn mộng trốn vô thường
Tìm ai? Sương khói màu hư ảnh
Tỉnh giấc lùa song gió lạnh giường



Quang Dương

No comments:

Post a Comment