Ừ thì Xuân lại về
Ừ thì Tết sắp đến
Rộn rịp cúc, lan, mai
Xôn xao đào, quất, tắc
Màu sắc đánh vào mắt
Hương hoa đập vào mũi
Nheo nhéo tiếng bên tai
Ngật ngầy hơi bánh trái
Chen chúc ôi, quá đông
Người luồn len lách đại
Thân già ngồi thở dốc
Bước chân sao khó nhọc
Mới lết qua một vòng
Chưa mua được món gì
Mà đã muốn kiệt sức
Vậy mà vẫn ùn ùn
Người đâu phăm phăm đến
Xe đâu phóng phóng vào
Ai cũng ham mừng Xuân
Ai cũng đòi sắm Tết
Nhìn không mà phát mệt
Làm như không chơi Xuân
Thiên hạ rầu muốn chết
Làm như chậm hưởng Tết
Người ta buồn nẫu ruột
Làm như thiếu cành hoa
Nhà tưởng có đám ma
Làm như vắng hộp mứt
Mồm miệng sẽ nhạt thếch
Làm như thưa vồn vã
Nhìn nhau như người ngoài
Làm như dưa, đủ, xoài
Nằm chơi tiền rủng rỉnh
Làm như gạo vơi chĩnh
Ôm bụng đói cả năm
Thôi thì kệ thiên hạ
Thôi thì mặc người ta
Ai thích Xuân cứ Xuân
Ai thèm Tết cứ Tết
Xuân là của tạo hóa
Tết là của muôn nhà
Đâu phải của riêng ta
Lọm khọm cái anh già
Mà chui vào làm gì
Để bây giờ than thở
Mà đi ngang làm chi
Để mặt mày bí xị
Tết năm sau thì nhớ
Cột chân nằm ở nhà
Xuân năm sau thì nhớ
Đắp chăn chờ Xuân qua
Khỏi bực mình vì Tết
Đỡ nhức đầu vì Xuân
Nhớ giùm đó nghe cha
Lẩm cẩm quá anh già!
Quang Dương
No comments:
Post a Comment