Sunday, March 30, 2014

Xuân Vẫn Ngậm Ngùi












Xuân đến mà sao chẳng được vui
Lòng ta chỉ thấy ngậm ngùi thôi
Xuân về nhắc lại Xuân tang tóc
Xuân hận đau thương lửa ngụt trời

Ai đem giải phóng? Máu thành sông!
Ai hưởng vinh quang? Xác ngập đồng!
Tham vọng điên cuồng! Ôi! bất kể
Tương tàn huynh đệ giống nòi chung

Chủ thuyết nào khơi cuộc binh đao?
Hung mê ác Cộng giết đồng bào
Triệu hồn oan khuất không siêu thoát
Tử khí xông mờ đục trăng sao

Quốc lộ kinh hoàng dậy khóc than 
Gót giầy xâm lược cháy quê hương
Đạn bay thịt nát đêm di tản 
Pháo dập xương tan bãi đoạn trường 

Gia đình phiêu bạt cơn ly loạn
Tiếng khóc bi ai đến thảm sầu
Xác mẹ sõng xoài con nấc sữa
Thây chồng khô lạnh vợ vật lay

Cuồn cuộn khói đen tràn nước mắt
Bừng bừng lửa đỏ xém ngang mày
Quang, thung, bị, gánh thân chao đảo
Trời, đất, ai gây kiếp nạn này? 

Đã qua nhiều hơn mười ngàn đêm
Nỗi hờn vong quốc vẫn chưa quên
Còn bao lâu nữa bao đêm nữa?
Xóa được tâm tư sạch nỗi niềm

Quang Dương

No comments:

Post a Comment