Mùa Thu này buồn lắm
Mùa Thu đầu mất em
Và Đông sang lạnh lắm
Đông đầu tiên cô đơn
Chiếc lá vàng lìa cây
Cuốn theo ngọn gió bay
Bao nhiêu mùa lá rụng
Sao lệ hoen Thu này?
Sao Đông dài lê thê?
Sao mưa tuôn não nề?
Mưa hay là nước mắt
Khóc người cả trong mê
Hết rồi hỡi cố nhân
Mơ xa với mộng gần
Đã theo vào huyệt lạnh
Sững sờ neo bước chân
Lang thang tìm kỷ niệm
Nơi chốn nào em qua
Hàng thùy dương bóng ngả
Ngỡ áo em lụa tà
Róc rách suối nước trong
Tưởng tiếng cười thủy tinh
Đóa lan rừng chúm nở
Nhớ miệng nào xinh xinh
Xa xa mây hoàng hôn
Chợt thoáng mắt u buồn
Nhìn tuyết ngoài trời rơi
Anh nhớ em Tuyết ơi
Nhớ lời thề son sắt
Bên nhau mãi không rời
Bên nhau mãi phải không
Âm dương dẫu mịt mùng
Tình yêu ta bất diệt
Hai phách hồn nhập chung
Quang Dương (Mùa Thu 2014, những ngày thật buồn)
No comments:
Post a Comment