Người lính (chiến sĩ) trấn ở
biên cương
Ngăn quân thù giữ quê hương nước nhà
Người con cha mẹ sinh
ra
Công lao dưỡng dục cho ta cuộc đời
Người máy không phải là
người
Đứng đi làm việc như người thật hay
Người hoả tinh thích
lái đĩa bay
Đôi khi xẹt tới bắt tay địa cầu
Người bệnh (ốm) mặt mũi
rầu rầu
Nóng ho sổ mũi nhức đầu biếng ăn
Người bù nhìn trụ giữa
đồng xanh
Ngăn cho chim chóc khỏi tranh hoa màu
Người tiền sử (thượng cổ) từ
thuở xưa lâu
Sống thời đồ đá trông ngầu ngầu ghê
Người mẫu nghe đến là
mê
Hình dung vóc dáng không chê điểm nào
Người lịch sự (bặt thiệp) khéo
léo câu chào
Xã giao cư xử ngọt ngào đáng khen
Người lạ chưa biết chưa
quen
Chưa từng gặp mặt cho nên phải dè
Người dưng (lãnh cảm, vô
cảm) không ngó không nghe
Không thương không ghét không e không
cần
Người yêu (tình) hay thích
ngồi gần
Nhìn nhau trìu mến lòng dâng dâng tình
Người vô hình (tàng hình) không
bóng không hình
Không hơi không tiếng lặng thinh ra vào
Người mẹ ơn nghĩa dạt
dào
Lòng thương con cái sóng trào đại dương
Người cha dãi nắng dầm
sương
Công lao sánh tựa Thái sơn cao vời
Người cá thích lội hay
bơi
Phần đuôi là cá phần người mình trên
Người dơi (người nhạn trắng) bay
được như chim
Ra tay nghĩa hiệp truy tìm kẻ gian
Người sói (rừng) sống chốn
rừng hoang
Lẫn cùng muông thú suối hang ẩn mình
Người ngợm đầu tóc lình
xình
Áo quần lem luốc thân hình mốc meo
Người nghèo tiền bạc
hẹp eo
Chạy ăn từng bữa nợ đeo khất hoài
Người thợ (công nhân) hãng
xưởng miệt mài
Chân tay lao động mệt nhoài tấm thân
Người nhái xuống nước
lặn ngầm
Thi hành công tác hải quân mong chờ
Người đá (gỗ) mình mẩy
trơ trơ
Không cười không khóc cứng đờ lạnh tanh
Người đẹp mắt biếc mày
thanh
Dung nhan kiều mỵ như tranh treo tường
Người hùng dũng cảm phi
thường
Cứu người hoạn nạn đương trường lâm nguy
Người tí hon nhỏ bé tí
ti
So bề thước tấc khác gì trẻ con
Người thiểu số (Thượng, sắc
tộc) sống ở trên non
Cao nguyên sơn cước chon von bản làng
Người thầy đạo mạo đàng
hoàng
Phát lời từ huấn bảo ban học trò
Người vị tha (rộng rãi) không
lấy, hay cho
Người ích
kỷ (keo kiệt) chỉ giữ bo bo phần mình
Người hiền (tốt) người thích
lại gần
Người dữ (xấu) người
sợ, ngại ngần tránh xa
Người Việt Nam vốn một
mẹ cha
Cội nguồn Âu Lạc nước nhà Văn Lang
Quang Dương 2/2016
No comments:
Post a Comment