Ước gì em vẫn còn
Biết vậy anh chiều hết
Ước gì em không chết
Biết vậy anh bẻ bút
Ước gì em ở đây
Cho anh được cầm tay
Cho anh được nhìn mặt
Cho anh luồn tóc mây
Ước gì em mỉm cười
Cho anh níu chân Người
Cho tan bao phiền muộn
Cho đời còn chút vui
Ước gì em đang hát
Cho anh trầm thể xác
Cho anh bổng tâm hồn
Cho anh bừng nốt nhạc
Ước gì em đang vẽ
Chân dung thuở năm nào
Búp thon màu yểu điệu
Nghiêng nét mềm xinh xao
Ước gì em thấp thoáng
Vâng, chỉ thấp thoáng thôi
Hay nửa nét chau mày
Hay góc lời giận dỗi
Ước gì không là mơ
Ôi, đến mơ còn khó
Nhưng thiên thu vẫn đợi
Gửi em lời xin lỗi
Làm sao anh đền bù
Ân tình em trao gởi
Làm sao anh chuộc lại
Lỗi lầm cao vời vợi
Những mong muốn của em
Làm sao anh cứ quên
Tại sao anh lần lữa
Ủ nét hoa bên rèm
Chắc ân hận mãi thôi
Bây giờ anh mới hiểu
Sống dù trọn thương yêu
Mất nhau rồi vẫn thiếu
Chắc ân hận ngàn đời
Bây giờ anh thật hiểu
Cho nhau đừng hẹn ngày
Xa rồi là xa mãi
Buồn thương và tiếc nuối
Thì cũng đã muộn màng
Do dự và chậm trễ
Lỗi tại anh mọi đàng
Vùi đầu trong ảo ảnh
Loay hoay được những gì?
Sống chỉ còn tiềm thức
Thôi gục mặt mà đi
Quang Dương 3/2016
No comments:
Post a Comment