Em
không về nhà
Trời thôi buông nắng
Mây buồn trĩu nặng
Hạt sầu rơi rơi
Em không về nhà
Chim ngừng ríu rít
Cây ngưng xào xạc
Ong bướm im hơi
Em không về nhà
Chăn nhàu gối lẻ
Giường đơn quạnh quẽ
Ghế bàn lệch xô
Em không về nhà
Lược gương buồn tủi
Bước chân lầm lũi
Bóng người mộng du
Em không về nhà
Nguyệt cầm vắng tiếng
Giấy bút u hoài
Nằm yên ngậm ngùi
Âm nào còn vang
Thang mê tình ái
Thanh nào còn loan
Cung phím tơ lòng
Bụi nào còn vương
Gót hồng phiêu lãng
Hương nào còn thoảng
Tóc gió mơn mềm
Hỡi hồn giáng hương
Hỡi tình khói sương
Có người hoá đá
Trong cơn mê trầm
Bao giờ em về?
Em không về nữa
Còn trăng đẫm lệ
Còn đêm lê thê
Bao giờ em về?
Không bao giờ nữa
Vời trông khuất núi
Bóng người mờ xa
Bao giờ em về?
Em không về nữa
Tim côi trống vắng
Buồn ơi! Một đời
Trời thôi buông nắng
Mây buồn trĩu nặng
Hạt sầu rơi rơi
Em không về nhà
Chim ngừng ríu rít
Cây ngưng xào xạc
Ong bướm im hơi
Em không về nhà
Chăn nhàu gối lẻ
Giường đơn quạnh quẽ
Ghế bàn lệch xô
Em không về nhà
Lược gương buồn tủi
Bước chân lầm lũi
Bóng người mộng du
Em không về nhà
Nguyệt cầm vắng tiếng
Giấy bút u hoài
Nằm yên ngậm ngùi
Âm nào còn vang
Thang mê tình ái
Thanh nào còn loan
Cung phím tơ lòng
Bụi nào còn vương
Gót hồng phiêu lãng
Hương nào còn thoảng
Tóc gió mơn mềm
Hỡi hồn giáng hương
Hỡi tình khói sương
Có người hoá đá
Trong cơn mê trầm
Bao giờ em về?
Em không về nữa
Còn trăng đẫm lệ
Còn đêm lê thê
Bao giờ em về?
Không bao giờ nữa
Vời trông khuất núi
Bóng người mờ xa
Bao giờ em về?
Em không về nữa
Tim côi trống vắng
Buồn ơi! Một đời
Quang
Dương 4/2016
No comments:
Post a Comment