Saturday, February 17, 2018

Năm mươi năm vẫn bàng hoàng










Thơ Tưởng niệm nạn nhân cuộc thảm sát Tết Mậu Thân 68 do Việt cộng gây ra tại Huế, Thừa Thiên.

Tết sao lòng lại thẫn thờ
Huế ơi thương nhớ bao giờ cho nguôi
Mậu Thân máu đổ thịt rơi
Cộng quân hạ thủ lấp vùi phi tang

Năm ngàn nhân mạng thác oan
Bao người mất tích chẳng mang tin về
Địa ngục đỏ giữa làng quê
Thiên đường xã nghĩa cận kề gươm đao

Đúng là cờ máu vàng sao
Đúng là ác quỷ Mác, Mao, cáo Hồ
Mưu mô thâm độc ai ngờ
Giao thừa hưu chiến xông vô bắn bừa

Trẻ già trai gái, bắt, lùa
Chó săn sục sạo giết đua từng ngày
Sọ văng từng mảng còn đây
Cuốc mai quằn gãy, cán tày còn kia

Bàn tay hung bạo đập, lia
Mang danh giải phóng mà kìa, sát nhân!
Súng nổ át pháo đầu xuân
Tiếng la man rợ bặt thầm tiếng reo

Huế thương tràn ngập tai bèo
Dép râu nón cối quê nghèo tan hoang
Buồn cho dân Việt lầm than
Buồn cho mẹ Việt hai hàng lệ rơi

Giữa đêm trừ tịch ôi thôi!
Ầm ầm tấn kích một trời thảm thương
AK, mã tấu đoạn trường
Đạn bay xẻ thịt nát xương dân lành

Luồn dây trói giật khuỷu anh
Đạp đè xác chị lấp dần thân em
Vào chung một hố đất đen
Người bị chôn sống kẻ đem đập đầu

Gió mưa trời cũng thảm sầu
Những tên khát máu rừng sâu lẩn về
Giết người hàng loạt mà ghê
Giết người đồng chủng đồng quê không chùn

Tay nào chỉ điểm vẽ đường
Miệng nào phát lệnh máu vương tanh mùi
Bao nhiêu mạng vẫn chưa thôi
Bao nhiêu tang tóc chưa nguôi lòng thù

Học sinh, nhà giáo, thầy tu
Thợ thuyền, buôn bán... không từ, diệt luôn
Nói chi công chức, nhân viên
Quân nhân, đảng phái càng thêm nát lòng

Khăn tang trắng một dải đồng
Máu loang thẫm cả vũng, giồng, bãi, khe
Tiếng đập quát, tiếng thúc kè
Tiếng đâu ghê rợn xích xe tử thần

Vườn nào phủ kín xác dân
Rãnh nào thi thể người thân một nhà
Này ôn, này mạ, này cha
Này anh, này chị, trẻ già gái trai

Bé thơ chưa thoát hình hài
Tội tình chi phải chung bài nghiệt oan?
Năm mươi năm vẫn bàng hoàng
Mỗi lần nhắc đến chứa chan lệ sầu

Thời gian nước chảy qua cầu
Mậu Thân 68 khắc sâu lòng người
Nén hương tưởng niệm ngậm ngùi
Tội ác cộng sản truyền đời không quên!

2/2018 Quang Dương

No comments:

Post a Comment