Chưa cuối mùa đã rụng đầy sân
Những cánh hoa lê tủi chúa
xuân
Trách hờn trận gió từ đâu lại
Vùi dập không thương áo trắng ngần
Cây vô tư chuyển nhựa lên cành
Chu kỳ sinh hoạt thức mầm xanh
Biết đâu thời tiết còn tao loạn
Âm thịnh dương suy ngán ngẩm đành
Ta cũng xót xa cho kiếp hoa
Trời ghen hay thần thánh bất
hoà
Cuồng phong chi để hoa yểu mệnh
Xuân đến kỳ mà giông bão chưa tha
Ta lại phục thầm cho kiếp cây
Không sầu không oán dẫu đêm
ngày
Năm nay chưa trọn thì năm tới
Hoa ngát hương hẹn trái xum đầy
Nhưng sao ta lại ví với cây?
Cây đâu thương ghét hận vơi
đầy
Cũng chẳng biết yêu và biết khóc
Nói chi tình chết xác hồn ngây
Làm sao ta lại tiếc cho hoa?
Hoa vô tri giác dẫu mặn mà
Những cánh hoa rơi trong gió chướng
Đẫm đâu nào mắt lệ trầm kha
Nào được vô tư và thản nhiên
Hoàng hôn đã tắt chỉ còn đêm
Người đã đi rồi ta ở lại
Trăng rụng âm thầm sâu vũng đen
2/2019
Quang Dương
No comments:
Post a Comment