Friday, November 8, 2019

Cảm Thu xưa












Nghe lau xào xạc tìm hơi lúa
Nhấp nháy tia hồng ngỡ ánh dương
Ngâu đưa thoang thoảng vương mùi nhớ
Man mác thu về chạnh cố hương

Se se chớm lạnh thèm chăn chiếu
Vạt khói lam chiều khơi bếp xưa
Một trời kỷ niệm đầy lưu luyến
Vẳng tiếng ru hời nhắc võng đưa

Phiêu hồn lãng đãng ngày xanh ấy
Tâm trí thơ ngây tánh thiện lành
Lớp, trường, tập, vở, thầy, cô, bạn
Mực tím lem vầy, tay giấu quanh

Mắt thầm trao ý môi trao nụ
Xuân sắc bừng lên lấp lánh đời
Bước tình êm quá xinh như mộng
Nhịp trúc tơ vàng khăn khít đôi

Thời gian chẳng biết buồn hay giận
Lãnh đạm trôi đi mặc sự tình
Ngoảnh lại soi hình, ôi tuyết trắng!
Tóc thề đâu nữa buổi bình minh

Giờ đây ngồi đếm hoàng hôn xuống
Xâm xẩm ngang trời khuất nhạn bay
Thiên nhiên cũng cảm niềm cô quạnh
Lặng đứng co mình, riêng dáng cây

11/2019
Quang Dương

No comments:

Post a Comment